Thành Đại La về khuya, lúc này quan cảnh không còn yên ả như mọi bữa nữa, Võ Lâm Quân đang tuần hành khắp nơi trong thành. Tiếng bước chân, tiếng thì thầm của những người dân tò mò và đâu đó là tiếng quát lớn của Võ Lâm Quân bảo mọi người đi ngủ. Đúng như những gì đại hội thông qua, Võ Lâm Quân sẽ tuần hành suốt đêm trong những ngày còn lại của đại hội nhằm đảm bảo an ninh trật tự. Mọi người thuộc các bang phái bắt buộc phải ở yên trong bản doanh của mình. Nếu bị phát hiện lang thang trong giờ giới nghiêm, họ sẽ bị đưa về trụ sở để tra khảo.
Dù vậy nhưng Trần Ngọc Phi và Đinh Nguyệt Hàn vẫn thản nhiên rảo bộ trên đường. Hai người giắt theo binh khí, vừa đi, vừa đảo mắt nhìn xung quanh. Và rồi một toán Võ Lâm Quân đi hướng ngược lại, hai người vẫn dửng dưng như không có gì.
“Đinh trưởng môn, ngài đang đi đâu giữa đêm khuya thế này?” Một tên Võ Lâm Quân chặn đường hỏi.
“Tại hạ cùng bằng hữu đây đang đi tới tửu lầu làm vài chum tửu.” Họ Đinh mỉm cười đáp lại.
“Đinh trưởng môn nên đi nhanh cho. Đã tới giờ giới nghiêm rồi, ngài cứ đi trên đường như vậy thì rất làm khó cho chúng tiểu hạ.”
Đinh Nguyệt Hàn chắp tay đa tạ rồi rảo bộ đi tiếp. Được một đoạn thì hai người dừng quay lại nhìn lui.
Thấy điệu bộ của họ khả nghi nên Đinh Nguyệt Hàn mới thì thầm với Trần Ngọc Phi. “Trần huynh có thấy gì lạ không?”
“Đinh huynh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-chien-giang-ho/2921184/chuong-33-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.