Nói đến Đinh Nguyệt Hàn, sau khi Đỗ Bá Phương té ngựa sang hướng khác, thì y tiếp tục phi ngựa tiến thẳng tới nhằm thoát khỏi sự truy sát của bọn áo đen.
Từ đây lên Y Sơn còn rất là xa. Cũng là ngựa, mà sao ngựa họ lại chạy nhanh, còn ngựa ta thì lại như thế này. Có khi nào Trần huynh mua ngựa rẻ tiền không ta, họ Đinh nghĩ ngợi.
Biết rằng cứ tiếp tục thì không thể chạy thoát nên họ Đinh bèn đổi kế hoạch. Thay vì chạy thẳng lên Hùng Sư đường thì y ghé ngang qua thành Lâm Trì trước. Mặc dù đường xa hơn nhưng cơ hội thoát thân lại cao hơn. Nghĩ vậy nên khi phi tới đoạn rẽ, nơi các biển báo chỉ đường bằng gỗ được đặt ở giữa đường, y té ngựa qua bên trái. Đám áo đen vẫn đuổi theo phía sau y. Trời bắt đầu chuyển sáng, y tháo bỏ bịt mặt vứt bên đường rồi tiếp tục quất ngựa phi nhanh về trước.
Bỗng trước mặt có đoàn người, thoáng nhìn y nghĩ rằng là đoàn bảo tiêu. Cố gắng nhìn cờ hiệu nhưng tối quá nên không thấy, gặng nhìn mãi thì y mới thấy được ba chữ.
“Lâm Trì Quân.” Họ Đinh thì thầm.
Là quan binh của thành Lâm Trì. Mà sao họ lại di chuyển giữa trời tối như thế này, Đinh Nguyệt Hàn nghĩ.
“Các người là ai.” Đinh Nguyệt Hàn bỗng hét lớn.
Cả đám quan binh liền tuốt gươm quay lại thì thấy Đinh Nguyệt Hàn phi nhanh qua. Cả đám bất ngờ nhìn nhau không biết chuyện gì đang xảy ra thì lại thấy đám áo đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-chien-giang-ho/2921135/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.