Lại nói về Trần Ngọc Phi, sau khi té ngựa rẽ hướng khác, đám áo đen cũng rẽ ngựa đuổi theo. Bọn chúng không hề biết rằng, Trần Ngọc Phi không còn cầm thanh côn nữa.
“Tên kia đứng lại mau.” Một tên áo đen hét lớn.
“Ngu sao đứng lại.” Trần Ngọc Phi quay mặt lại đáp.
Chạy được một hồi rồi cũng ra khỏi cánh rừng, Trần Ngọc Phi rẽ ngựa tiếp tục chạy lên phía bắc. Ngoảnh đầu lại không thấy đám áo đen nữa, y rít ngựa đi chậm lại. Sau một hồi rong ruổi, y lấy trộm được một bộ quần áo của nhà dân bên đường. Y để lại một vật gì đó, hình như là tiền. Sau đó, y thay đồ rồi phi ngựa lao đi, một thời gian sau y tới một thành trấn, y ngước mặt lên nhìn.
Thành Tiên Sơn, họ Trần nghĩ thầm.
Thành Tiên Sơn nằm ở phía tây bắc, thành không rộng lớn lắm, nơi đây nói đúng hơn chỉ là một tòa thành trấn giữ quân sự nên nhỏ hơn nhiều so với những nơi khác. Sau một hồi rảo ngựa đi lại, họ Trần bước tới tửu lầu rồi kêu ra vài chum tửu ngồi uống.
Trần Ngọc Phi kêu tên phục vụ lại. “Dạo này ở Tiên Sơn có chuyện gì mới không huynh đài.”
Tên phục vụ đáp. “Chỉ có chuyện Du Nguyên phái thôi.”
“Chuyện Du Nguyên phái là chuyện gì vậy.” Họ Trần gặng hỏi.
Thấy gã như không biết chuyện gì, tên phục vụ mới hỏi lại. “Huynh mới đến đây phải không.”
Trần Ngọc Phi gãi đầu. “Đúng rồi, sao huynh biết.”
“Hèn gì huynh không biết chuyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-chien-giang-ho/2921122/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.