Tiếng ám khí phóng tới, Trần Ngọc Phi và Đỗ Bá Phương nhanh chóng nghiêng người né. Đoàn người chưa biết chuyện gì xảy ra, không hiểu vì sao mình bị tấn công, thì bất ngờ thấy một đám áo đen bịt mặt từ trên mái nhà nhẹ nhàng nhảy xuống sân. Nhìn thân thủ của họ rất tuyệt đỉnh, Trần Ngọc Phi thấy phải ồ lên một tiếng. Cùng lúc đó, một đám áo đen khác kéo ra, đoàn người nhanh chóng bị bao vây tứ phía.
Họ Trần rút gươm ra chĩa xuống đất, Đỗ Bá Phương mặc dù tay còn đang bị thương nhưng vẫn thủ thế nghênh chiến.
Thấy tình hình không ổn, Dương Vũ từ từ đi lên phía trước, chắp tay kính lễ. “Tại hạ là Dương Vũ, không biết các vị đây là.”
Một tên áo đen bước tới nhìn họ Dương và Trần cô nương rồi cung kính đáp lại. “Chào Dương tướng quân, tại hạ là Trần Văn Chí, đường chủ của Phi Sát bang.”
“Trần huynh, huynh phải mở bịt mặt ra thì chúng ta mới biết được chứ.” Lê Thắng vừa cười, vừa quơ tay.
Họ Trần cởi bịt mặt ra. “Cách đây vài canh giờ, một đám người kéo đến tự xưng danh phái, rồi bảo đến đây để trả thù cho thuộc hạ của họ. Chưa kịp nghe giải thích thì đã lao vào tấn công.”
“Ủa, thế là các vị biết nhau. Vậy tại sao lúc nãy lại phóng ám khí tới.” Trần Ngọc Phi thắc mắc nên chem lời vào.
Trần đường chủ nghe Trần Ngọc Phi nói rồi mới ngạc nhiên. “Thì ra là đệ tử của Lý tiên sinh. Lúc nãy chúng tôi phóng tới vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loan-chien-giang-ho/2921111/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.