*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Hà Tu Ý quay về phòng, tùy ý ngã ra giường, mơ màng nằm nghiêng. Cũng không biết lúc nào, anh bỗng nhiên thấy đệm bên cạnh lún xuống, bản thân bị người khác ôm vào lòng.
Hà Tu Ý lầm bầm “Sao mà lâu vậy…”
Tả Nhiên trả lời “Anh đừng hỏi.”
“Cậu sẽ không làm chuyện gì kì quái đấy chứ…” Thật sự rửa mặt sao?
Tả Nhiên lại nói “Ðừng hỏi.”
Một lát sau, Tả Nhiên mới lại gọi Hà Tu Ý “Thay áo ngủ, sau đó ngủ một giấc thật ngon đi.”
“Ừm…” Mặc dù đã ‘ừm’ một tiếng, nhưng Hà Tu Ý vẫn không di chuyển, quần áo vẫn mặc nguyên cái bộ chuẩn bị riêng cho buổi lễ Cannes.
Tả Nhiên có chút bất đắc dĩ, lấy một bộ từ trong vali hành lí của Hà Tu Ý ra, quay về trước giường, tự mình cởi đồ của anh ra, treo cẩn thận lên giá, thay đồ ngủ vào giúp anh. Tuy nhiên, lúc thay quần, ngón tay Tả Nhiên lại một mực dán lên làn da của Hà Tu Ý, từ mắt cá chân chầm chậm đi lên, qua bắp chân, đến hông, rồi đến eo.
Lúc thay áo thì ngón áp út lướt qua hai đầu v*, vòng ra trước ngực, giúp anh cài cúc.
….
Ngày hôm sau, Hà Tu Ý ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh.
Vừa mở mắt đã thấy Tả Nhiên ngồi trên ghế trước cửa sổ đọc báo, động tác ưu nhã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loa-the/2782285/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.