Nghe thấy bốn chữ “Yêu thì đúng hơn”, toàn thân Hà Tu Ý chấn động.
Thời gian gần như ngừng lại, mỗi giây mỗi giây chậm chạp trôi qua. Ngọn đèn trong phim trường giống làn sóng biển dịu dàng chuyển động, đổ xuống trên người Hà Tu Ý, nhẹ nhàng ôm lấy anh. Trong ánh sáng phát ra, những hạt bụi nhỏ bị gió cuốn cũng giống như có linh tính mà nhảy múa.
Tất cả những nghi vấn trước giờ nháy mắt được giải thích.
Tả Nhiên vì sao nhất định phải thay Liễu Dương Đình… Vì sao không tát anh… Vì sao khi quay cảnh nóng… Lại có phản ứng.
Tả Nhiên nói thêm “Tôi còn tưởng, sẽ vĩnh viễn không thể gặp lại nữa.” Trong năm năm này, hai bộ phim Hà Tu Ý đã diễn, cậu xem đi xem lại hàng trăm lần, cho nên cậu có thể nói ra từng cảnh Hà Tu Ý đã quay dù là mấy phút hay mấy giây. Anh đã làm gì, biểu cảm như thế nào, lời thoại ra làm sao. Càng xem xét tỉ mỉ, cậu lại càng thích anh. Tả Nhiên lưu giữ tất cả những tin tức về Hà Tu Ý, đồng thời cảm thấy, người này thật sự đáng để mình nhớ mãi không quên.
Tròn năm năm, chưa có ngày nào đêm nào mà cậu không nghĩ đến Hà Tu Ý. Kỳ thật thì, mùi vị của “tới gần tuyệt vọng” cũng không phải là đau xé gan xé ruột gì, mà là một loại cảm giác cô đơn trống trải hết sức bình thường.
Có lúc cậu sẽ mơ thấy Hà Tu Ý quay lại trong giới, nhưng sau khi tỉnh lại, cậu sẽ hoảng hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loa-the/2782282/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.