Hm... Để tiện xưng hô, tôi tên Linh Đan, mười sáu tuổi. Còn anh?
Chàng trai vừa nuốt ngụm trà cuối cùng. Không biết có phải do ban đầu bị uống trà nóng không mà khóe mắt có chút ửng đỏ rồi. Nghe hỏi tới tên, dường như anh chợt nhớ đến cái gì, liền quay qua quay lại tìm kiếm.
- Anh tìm mấy cái này hả?
Linh Đan tiện tay rút từ một túi ánh sáng ra chiếc ô giấy và cây sáo ngọc đồng bộ một màu trắng. Đôi mắt bàng bạc hình như vừa sáng lên. Chàng trai nhận lại đồ của mình, khe khẽ thở phào một hơi. Không biết sao Linh Đan lại cảm thấy hình ảnh trước mắt là một đứa trẻ vừa nhận được đồ chơi yêu thích.
Hành động tiếp theo của chàng trai lại khiến cô tò mò quan sát hơn. Anh cúi đầu lần tay về phía chuôi chiếc ô giấy. Nơi đó, có khắc một chữ "Vô". Ban nãy cô không chú ý chiếc ô lắm, chỉ mải ngắm cây sáo. Bây giờ ngẫm lại cũng thấy có điểm kì lạ. Chủ nhân thì bị đánh đến tan tác như thế mà chiếc ô bằng giấy này lại chẳng có nửa điểm sứt mẻ.
Hm.. Không lẽ bây giờ xin mượn xem kĩ một chút nhỉ?
Ánh mắt chàng trai có chút hoài niệm. Mấy ngón tay lướt trên chữ "Vô" phía chuôi ô, cuối cùng mới ngẩng đầu chậm rãi trả lời:
- Vô Ưu.
- Hả?
- Tên của tôi là Vô Ưu.
Linh Đan hơi ngẩn người. Giọng nói của người này, sau khi uống trà thông giọng, không nghĩ là sẽ dễ nghe đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-tu-than-thi-co-lam-sao/2712049/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.