Linh Đan ngây ngẩn luôn rồi.
Hai chị em cô vừa về tới nhà một chút thôi. Chị Đơn thì vào phòng tắm, cô thì ở phòng ngoài tranh thủ tháo hết mấy món trang bị trên người. Giữa chừng đột nhiên lại có âm thanh tiếng sáo quen thuộc vang lên giữa đêm khuya yên ắng. Không phải chỉ mình hắn biết thổi sáo, nhưng giai điệu này giống hệt như giai điệu ở bãi tha ma ngày hôm ấy. Ngay lập tức cô mở toang cửa ra.
Không nghĩ đến, thật sự đúng là anh ta.
Nếu vậy, cái người đang nằm trong bệnh viện kia...
Lẽ nào nhận định của cô trong mấy ngày qua là sai sao? Nhưng mà, cái ngoại hình của hắn đặc biệt như thế, nếu giải thích là người giống người thì cũng quá khó tin.
Cô muốn kiểm chứng một chút.
Linh Đan xỏ đôi dép lê, bước về phía chàng trai với style đặc biệt nổi bật trong đêm.
"Người khác luôn muốn lựa chọn trang phục gọn gàng tiện lợi dễ dàng hòa mình vào bóng tối, anh ta thì ngược lại, đã vậy còn thấy chưa đủ, xách thêm cái ô xoay xoay trên đầu mới chịu. Này là muốn gây chú ý cho bọn quái vật nè. Thật đáng ngạc nhiên khi có thể thấy anh ta còn sống tới bây giờ."
Vô Ưu không hề biết phong cách của mình vừa được ai đó mang ra đánh giá một lượt từ đầu đến chân. Thấy cô gái đang đến gần, anh đẩy quả cầu tinh thạch trôi lững lờ về phía cô:
- Cái này, của các cô.
Linh Đan đã dần làm quen với việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-tu-than-thi-co-lam-sao/2711996/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.