Sáng hôm sau,cô dậy sớm như thường ngày.
"A"
Tiếng hét lớn làm cho người bên cạnh tỉnh giấc.
"Cô làm gì thế?".Anh hơi mơ màng mở mắt hỏi cô, vì hôm qua lúc anh tới đây thì đã là nửa đêm.Lúc đó cô cũng ngủ say không biết trời trăng gì rồi.
"Sao anh lại ở đây? Rõ ràng... rõ ràng".Cô hơi ấp úng nói chưa hết câu đã bị anh chặn lại.
''Thấy cô đã ngủ nên không muốn làm phiền". Anh thản nhiên đứng dậy đi vào phòng tắm trên môi vẽ lên một đường cong rất đẹp.
Sau khi ăn sáng xong,hai người cùng đi ra khảo sát qua địa hình nơi đây,trong công việc hai người phối hợp rất ăn ý với nhau,cùng nhau thảo luận.
" Về thôi".Anh lên tiếng rồi sải bước đi bỏ lại cô một mình đằng sau.
"Này...Anh chờ tôi với".Cô hớt hải vừa chạy theo vừa nói.
Phải nói rằng nơi đây địa hình cũng không mấy khó khăn nhưng khá hoang vu,bao quanh nơi đây đều là rừng nguyên sinh. Còn chưa nói ở đây từng có rất nhiều vụ hiếp dâm phụ nữ,sau khi hiếp xong còn giết người diệt khẩu nữa.Người dân nơi đây hầu như không ai giám đến gần khu rừng này.
Khi hai người vừa về đến chỗ nghỉ ngơi thì cũng đã là giờ cơm trưa.
"Này.Anh là trâu hay sao mà đi từ nãy giờ không mệt vậy hả?...hè..hè..Ối mệt chết tôi rồi..huhu". Vừa nói cô vừa lê bước nằm lên giường hai mắt nhắm lại.
"Cho chừa thói lười tập thể dục".Anh nhìn cô nằm trên giường mà lắc đầu,đi vào phòng tắm rửa.
An Lạc đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-em-roi/2455192/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.