Sau một hồi người cô bắt đầu khó chịu nóng ran,ngứa ngáy khắp người.Cô biết mình vừa bị tiêm thứ gì, cô cố gắng bấm vào tay thật đau để tỉnh táo.
Thấy thuốc đã có tác dụng Lâm Lưu tiến lại gần đưa tay sờ lên mặt cô rồi trượt xuống cổ rồi xuống nơi nhô lên trên cơ thể cô, hắn trực tiếp xé bỏ áo trên người cô, lộ ra làn da trắng mịn hắn thích thú hôn lên xương quai xanh của cô làm cô giật mình tỉnh táo hơn,cô giãy giụa liên tục mặc dù cô đang rất khó chịu, đầu óc cô bây giờ chỉ là Trương Nhất Phong,cô rất sợ thực sự rất sợ.Cô không muốn bị vấy bẩn, mùi hương trên người Lâm Lưu làm cô muốn buồn nôn, khó chịu vô cùng,cô nhớ mùi hương của anh.
"Cả tôi và em đều sẽ được thỏa mãn
tôi sẽ đưa em lên thiên đường cùng sự sung sướng".
Nghe hắn nói xong cô sợ hãi tột cùng, lúc này cô không thể bình tĩnh nổi nữa,cô bật khóc, nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt nhìn thực sự chỉ muốn bao bọc và trở che.Nhưng hình ảnh này lạc vào mắt của tên đang chìm trong sắc dục thì chỉ là càng thêm phần kích thích hơn thôi.
Tay của hắn đang mơn trớn trên vùng eo của cô,đang chuẩn bị luồn tay vào áo cô thì.
"Rầm".
Hắn giật mình quay lại,đang định hỏi là ai, thì gặp ngay ánh mắt đầy tức giận và muốn giết người ngay tức khắc của Nhất Phong thì tay chân run rẩy.
Trần An Lạc ý thức mờ dần,cô bây giờ mơ hồ nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-em-roi/2455187/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.