Tại 1 ngôi làng tại thành phố Thái Bình ( gọi là Thái Bình đấy nhưng không biết có được Thái Bình hay không?),khi mọi người đang chìm vào giấc ngủ trưa của mùa hè oi bức. Vào thời điểm này, chắc chẳng ai dám ra đường vì cái nóng khủng khiếp, nóng đến héo hết cả hoa lá. Nhưng lại có 1 người đàn ông đang chạy rất nhanh trên đường làng, mồ hôi nhễ nhại vì nóng, khuôn mặt ngăm đen. Ông ta thở dốc, thỉnh thoảng lại quay ra đằng sau nhìn rồi lại chạy tiếp giống như có ai đang đuổi theo vậy. Quả nhiên đằng sau có tới gần chục tên mặc áo đen, có tên mặt sẹo, có tên thì xăm đầy mình nhìn rất hung ác đang đuổi theo phía sau- Bắt nó lại cho tao_ tên to con nhất, nhìn mặt hung ác nhất, trên tay cầm 1 cây côn chỉ cho bọn đàn em cứ thế đuổi
Chạy hoài, chạy mãi cuối cùng người đàn ông đó cũng chạy về tới nhà, khuôn mặt ông thống khổ chạy vào nhà thở hổn hển không nói ra hơi
- Mau.........Linh Chi..........em mau dẫn con chạy trốn đi nhanh lên, bọn chủ nợ sắp đuổi đến nơi rồi........nếu hai mẹ con em có mệnh hệ gì, anh không sống nổi.............
Người vợ sau khi thấy chồng về, khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi, lại luôn liên tục nói bà hãy mau dẫn con đi, chủ nợ sao? Nhà bà làm gì có nợ ai? Bà cuống cuồng đỡ lấy ông dậy, chưa kịp hỏi cho rõ ngọn ngành thì đám người lúc nãy xông vào, khuôn mặt hằm hằm đầy sát khí
- Tóm lại là mày có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-em-roi-biet-phai-lam-sao-t-f-b-o-y-s/2152253/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.