Sau cuộc trò chuyện với ngài bộ trưởng đáng kính, mụ chủ ( bà chủ) liền trở về nhà, trong khi đó bà ta còn không quên vào shop mua cho Quỳnh một bộ đồ khá là sexy nhằm phục vụ cho buổi gặp mặt bộ trưởng ngày mai*****Tại bệnh viện*****
Thiên Tỉ đang ngồi trên hàng ghế chờ đắn đo suy nghĩ: " rốt cuộc là có nên vào hay không?". Dù gì thì anh cũng bị cho là người bảo hộ của bệnh nhân, nếu mà bỏ đi luôn lúc này thì cũng không hay cho lắm với lại lương tâm anh không cho phép. Tại sao người nhà cô ta lại chưa đến nhỉ? Thật kỳ lạ, họ không lo cho con cái hay sao? Mà cũng phải, gái quán bar thường thường là không có bố mẹ hoặc bố mẹ ly hôn, không có bố mẹ thì thường hư hỏng nên chuyện cô gái kia không có người nhà tới cũng đúng thôi.
Mặc kệ dù có thế nào, thôi thì anh cũng vào xem người ta một chút rồi lúc đó về nhà cũng chưa muộn. Nghĩ đến đó, Thiên Tỉ đứng dậy bước tới mở cửa phòng. Hình như cô gái đó vẫn đang hôn mê. Chậc, Không biết cô ta nghĩ gì mà lại tự đi làm hại bản thân như vậy. Có một điều làm anh suy nghĩ suốt mà không ra. Tại sao cô ta phải cầu cứu? Ở với bộ trưởng không tốt sao? Bộ trưởng chính là đại gia đấy, số phận tốt với cô ta như vậy, cơ hội đổi đời thênh thang như vậy mà không cần. Hừ!
" Hừ" lạnh 1 tiếng, Thiên Tỉ bước tới bên Quỳnh. Khuôn mặt trắng bệch vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-em-roi-biet-phai-lam-sao-t-f-b-o-y-s/2152246/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.