Phòng y tế của trường đại học H,
Lam Anh đỡ cậu thanh niên đó ra ghế ngồi rồi cô đến tủ y tế lấy thuốc. Cô chăm chú nhìn vết thương trên mặt cậu thanh niên rồi bôi thuốc cho anh, lúc này cậu thanh niên mặt đối mặt với Lam Anh nên anh có chút ngượng nhưng do Lam Anh đang mải bôi thuốc nên không để ý. Cô bôi thuốc xong thì ngồi xuống ghế đối diện hỏi:
“Cậu tên gì vậy? Tại sao đám người đó lại bắt nạt cậu?”
“Tớ là Lục Nhậm Tề! Vài hôm trước, tớ cũng giống cậu gặp đám người đó đang đánh một bạn bên ngoài trường nên nổi máu chính nghĩa đi đến giúp, cuối cùng người bị bắt nạt lại là mình!” Lục Nhậm Tề nói.
“Sao cậu không báo với giáo viên trong trường?” Lam Anh nói.
“Tớ đã báo rồi nhưng gia đình nhà cậu ta thế lực lớn lại còn là nhà đầu tư lớn của trường nên trường cũng không làm gì được!” Lục Nhầm Tề trầm tư nói.
“Đáng ghét thật! Đám người này phải cho ngồi tù mới thấy hối lỗi được, giờ vẫn còn kiểu ỷ gia thế mà lộng hành như vậy! Làm mất văn hoá của trường!” Lam Anh tức nói.
“Lần sau gặp đám người này thì cậu nên tránh xa ra! Không người bị liên lụy là cậu đấy!” Nhậm Tề có chút lo cho Lam Anh nói.
“Thôi được rồi! Cậu về phòng nghỉ ngơi đi! Tớ cũng về trước đây!” Lam Anh nói.
“Cảm ơn cậu, hôm nay đã giải vây giúp tớ”. Nhậm Tề nói.
“Không có gì!” Lam Anh tươi cười nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-mat-roi/3417606/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.