Sáng hôm sau, Lam Anh theo thói quen dậy từ sớm, lúc này mọi người trong phòng vẫn đang say giấc ngủ. Cô đi đánh răng rửa mặt, thay quần áo rồi ra ngoài đi dạo để tránh làm phiền đến giấc ngủ của mọi người trong phòng.
Cô đang đi dạo vừa đi vừa tận hưởng không khí xung quanh, đúng lúc này Tuấn Hào từ xa nhìn thấy bóng lưng của cô liền đi đến bắt chuyện:
“Lam Anh! Cậu cũng thích đi bộ buổi sáng à! Trùng hợp thật đấy!”
Lam Anh bất ngờ, quay sang nhìn Tuấn Hào mỉm cười nói:
“Đâu, tại tớ dậy sớm mà các bạn cùng phòng vẫn đang ngủ sợ làm phiền họ nên mới ra ngoài này đi dạo vài vòng.”
“Vậy thì tớ mời cậu ăn sáng, tớ biết một cửa hàng bánh rất nổi tiếng gần trường!” Tuấn Hào nói.
“Vậy cũng được!” Lam Anh nói
Hai người vừa đi vừa trò chuyện. Đến trước một cửa hàng, nhìn bề ngoài có chút đơn giản nhưng bên trong lại đầy đủ tiện nghi.
Cả hai bước vào cửa hàng, mọi người đang đứng xếp hàng để đợi đến lượt mua đồ ăn. Tuấn Hào ra vẻ nói:
“Cậu ăn gì để tớ gọi?”
Lam Anh có chút ngượng nói:
“Tớ ăn gì cũng được!”
“Cậu cứ ra bàn ngồi trước đi để tớ đứng xếp hàng mua cho!” Tuấn Hào tươi cười nói.
Lam Anh nghe vậy đi ra bàn ngồi. Vài phút sau, đến lượt Tuấn Hào, anh gọi đồ ăn xong nhân viên đưa cho anh số thứ tự để lúc có đồ ăn thì họ gọi. Tuấn Hào cầm số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-mat-roi/3417604/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.