Một lúc sau, Hạo Hiên xuống nhà lấy nước uống thì quay sang nhìn thấy Lam Anh và Linh Lung đang xem phim cười đùa vui vẻ, thấy Lam Anh giờ đã hay cười và không còn dè dặt hay lo sợ như lúc trước nữa nên anh cũng yên tâm hơn. Uống nước xong thì anh lại tiếp tục lên phòng làm công việc của mình.
Đến chiều tối, Lam Anh thấy người giúp việc đang nấu ăn thì cô đứng dậy khập khiễng đi đến bếp nói:
“Cô Lý! Cô làm gì để cháu giúp cho!”
“Không cần đâu! Cô cứ để tôi, chân cô đang bị thương cần ngồi tĩnh dưỡng đình đi lại nhiều! Cô cứ ngồi xem tivi với cô Linh Lung, bao giờ xong cơm tôi sẽ gọi, cô là bạn của cô Linh Lung thì ở đây cô cứ xem như nhà mình không cần phải khách sáo đâu!” Người giúp việc cười nhẹ nói.
“Đúng vậy! Cậu không cần phải cứ e dè như ở nhà cậu nữa. Ở đây thì cậu cứ thoải mái làm những việc mà mình muốn làm, không cần phải lo gì đâu! Cậu mau lại đây xem đi phim đến đoạn gây cấn rồi.” Linh Lung quay người lại về phía phòng bếp nói.
Lam Anh khập khiễng đi ra chỗ Linh Lung nhưng vẫn ngoảnh mặt lại xem người giúp việc đang miệt mài nấu ăn mà cô lại không giúp gì được.
Bữa tối chuẩn bị xong, người giúp việc liền gọi Linh Lung và Lam Anh:
“Cô chủ nhỏ! Bữa tối xong rồi, cô chủ và cô Lam Anh ra ăn cơm, có gì cô chủ nhỏ dặn cậu chủ xuống ăn cơm luôn cho nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-mat-roi/3417602/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.