Tiếc cho đôi mắt chân thành, người giới hắc đạo vốn tuyệt tình dù cho cô ta có thật lòng đến mấy nhưng một kẻ không quen không có sự giá trị sao có thể cư nhiên mang theo.
Lethal dường như chẳng quan tâm, cũng không nhìn cô ta, chân trước khi rời đi anh ta buông một câu lạnh lùng
- Nếu phiền không nhất thiết phải mang đi.
- Đằng nào Đại Hổ chẳng bị tóm.
Corbas hớn hở khoanh tay nhìn cô gái kia, nói xong liền quay ngoắt đi. Selena cũng đã đi trước, giờ chỉ còn cô ta đứng một mình trong khoảng trống vỡ vụn của những miếng gạch vàng bóng.
- Đúng là không dễ dàng lừa được người của hắn.
Đôi mắt vô hại nhanh chóng đã chuyển thành sắc bén, liếc nhìn phía trước những vệt máu đỏ nở nụ cười nham hiểm cô ta mở từng vết rạch trên hàng rào cây, thành thạo chuồn khỏi nơi này.
…….
- Cho người lái trực thăng đến đi.
Mathieu đứng trong một căn phòng vô cùng rộng, anh khẽ giọng điềm tĩnh. Ngay sau đó cũng có một loại âm thanh phát ra vừa đủ từ tai truyền vào màng nhĩ
- Vâng.
Mathieu mắt vẫn nhìn cảnh phía trước, Cao Lãnh Khang và những người khác vẫn đang xử người ở đây.
- Đại Hổ, ngươi có biết tại sao đến bây giờ Lão đại chúng tôi vẫn cho ông mạng sống không?
Giọng nói điềm đạm của Charles vang lên khắp căn phòng, cô đưa mắt nhìn người đàn ông đang quỳ gối dưới chân lòng đầy hả hê.
Mặc dù Đại Hổ quỳ gối dưới đất khoảng giữa căn phòng, xung quanh ông ta đều là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132933/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.