Trong một căn phòng hoàng gia, Cao Văn Lạc ngồi trên chiếc ghế đầy mùi sang trọng.
- Tôi giờ đang tìm một thời gian thích hợp để đưa con bé trở về. Nhanh nhất có thể.
Người đàn ông lạ cất tiếng, ông ta khuôn nét già dặn ngang tuổi Cao Văn Lạc, dáng vẻ chứa đầy sự quyền lực khí thế của một người có danh phận cao quý, ông ta nhàn nhã ôn tồn nói.
- Giao Uyên rất thông minh, nhưng việc ông làm với tính cách của con bé hẳn sẽ không dễ chấp nhận.
Cao Văn Lạc mi tâm cau lại một đường, ánh mắt lo lắng hiện lên trên gương mặt có vài nếp nhăn.
- Đó là một điều tốt. Gia tộc này là của con bé, nó sẽ phải chấp nhận thôi, và trong thời gian đó, tôi sẽ nghĩ cách tách Lãnh Khang ra khỏi trí nhớ của nó.
- Ông lại định xoá nữa sao? Ông nghĩ rằng sẽ có tác dụng?
- Lần đầu đã rất thành công, lần hai cũng sẽ thành công. Tôi làm như vậy đều là tốt cho hai đứa.
Người trung niên kia vẫn bình chân như vại, ông ta nhàn nhã nói, nét mặt vẫn tôn lên sự quý tộc từ nơi cốt cách bên trong.
- Có lẽ giờ như Mạn Nguyệt nói, hai đứa đã tiến triển thành đôi, điều này không tốt.
….
Tại căn nhà ẩn của Leyla, trong phòng thí nghiệm thuốc của cô còn có Cao Lãnh Khang bên trong
- Thuốc giải độc Zp5, mẫu thử nghiệm lần 1 đã thành công thưa Lão đại.
- Lão đại, Bang Phi Long vừa có động tĩnh, bọn chúng di chuyển đến NewYork mới vừa tuần trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132915/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.