- Giao Uyên
Thanh âm quen thuộc vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng trong căn phòng thiếu ánh sáng của cô.
Vội ngẩng mặt nhìn, đập ngay vào mắt cô là gương mặt điển trai của người đàn ông, người mà cô vừa nghĩ đến giờ lại xuất hiện ngay trước mặt cô khiến cô sững sờ.
Vội vàng đặt chân xuống giường, cơn đau nhức cũng không thể ngăn đi bước chân của cô nhưng nó lại nhanh chóng khiến cơ thể cô ngã bịch xuống nền nhà lạnh buốt.
Cao Lãnh Khang thấy vậy liền nhanh chân bước đến, quỳ gối, anh nhẹ nhàng đỡ cô ngồi xuống giường.
Giao Uyên nâng đôi mắt long lanh như giọt sương đọng trên bông hoa tinh tuý, nhìn chằm chằm vào gương mặt kia, cô không quan tâm dáng vẻ mình hiện tại ra sao đưa tay chạm lấy mặt người đàn ông để xác nhận đây không phải là ảo giác.
- Anh….Cao Lãnh Khang. Là anh thật sao…?
Giao Uyên đưa mặt đối mặt với Cao Lãnh Khang, khuôn mặt cô đầy vẻ tủi thân.
- Ừm.
Cao Lãnh Khang chỉ ừm một tiếng nhìn cô gái nhỏ lại lần nữa bị thương, là vì anh, lòng đau vô cùng.
Giao Uyên úp mặt vào ngực Cao Lãnh Khang, mắt khẽ nhắm tim đột nhiên có cảm giác rung mạnh. Cao Lãnh Khang cảm thấy lồng ngực đột nhiên ướt ướt, cô gái của anh dường như đang khóc.
Cao Lãnh Khang vuốt nhẹ tấm lưng mảnh mai, chất giọng trầm ấm lại cất lên một lần nữa.
- Không khóc.
Không hiểu sao cô đã định không khóc nhưng nước mắt cứ ứa ra rơi xuống từng giọt đến khi cô không kiềm chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132878/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.