Lại trôi qua mấy ngày nhàm chán, Giao Uyên sớm đã xin phép Cao Văn Lạc chuyển đến Quảng Châu ở vì công việc ở NOV.
- Tớ đến nơi rồi nè.
Giao Uyên đang ngồi trên xe trở về biệt thự của Cao Lãnh Khang. Cô đưa chiếc điện thoại mới của mình ghé vào tai để nói chuyện cùng Hứa Nhã Kì.
- Lúc nãy tớ tới tiễn cậu mà phát hiện cậu đi mất tiêu, sao lần nào đi cậu cũng không cho tớ tiễn cậu đoàng hoàng vậy hả?
Hứa Nhã Kì giọng điệu giận dỗi nói, Giao Uyên chỉ cười nhẹ xong lại nói
- Quảng Châu với Bắc Kinh cũng gần mà, đô khi cậu sang đây chơi với tớ chút xíu nhỉ Hứa Tổng?
- Bớt đi, tháng sau tớ mới chỉ thực tập thôi, Hứa Tổng có phải quá xa vời không?
- Gọi trước cho quen đó, sớm muộn chức chủ tịch tập đoàn Hứa thị cũng là của cậu thôi.
- Xì, còn lâu! Cái chức đó tớ thấy ba tớ sáng tối ngày đêm, nhìn thôi mà cũng mệt nữa chứ đừng nói là làm a.
- Vậy hẹn cậu tại một thời gian khác ở nhà hàng sang trọng nào đó của Quảng Châu nhé.
- Được thôi, lúc đó tớ sẽ cầm thông tin mới đến.
- Ùm, tớ cũng sẽ có. Thế nhé, tớ đến nhà của Cao Lãnh Khang rồi.
- Ok bai bai.
Tắt điện thoại, Giao Uyên bước xuống xe rồi tiến vào trong.
- Xin chào cô, tiểu thư.
Giao Uyên trước khi đi vào trong cô đã đoán rằng bên trong có người bởi căn biệt thự từ xa nhìn thấy đã sáng đèn. Cô cũng vừa phát hiện được, hìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132867/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.