Dường như tất cả cũng đều đã quen thuộc với sự việc tàn nhẫn này.
Sau màn khủng khiếp vừa rồi, Kiera vốn cũng đã chứng kiến nhiều lần như vậy nhưng cô vẫn cảm thấy có phần hơi man rợ.
Còn Cao Lãnh Khang gương mặt anh vẫn bình lặng như mặt hồ yên tĩnh như thể chuyện vừa rồi chẳng hề xảy ra.
Buổi tối
Trong phòng của Cao Lãnh Khang
- Đây là….cái phòng hai thứ màu này…là phòng của Cao Lãnh Khang.
“Ể…quay về lâu đài rồi? Cái tên chó hoang chết tiệt! Tôi còn chưa kịp đến nơi đã bị quay về rồi. Thật là, tất cả do ông già đó.”
“Mà, sao lại ở trong phòng anh ta thế này?”
Giao Uyên khẽ nhíu mày nhìn chân mình đã được băng bó
“Lại bị thương…Có khi nào sau lần này là cái chết luôn không ta? Không không không! Không được!!!
Haha…làm gì có chuyện đó chứ, mình cũng lo thái quá rồi đi…”
Cô cười cười rồi làm ra vẻ thản nhiên, đúng lúc này có tiếng cửa, người đàn ông bước vào cũng vừa miệng cất lời
- Thế nào?
Cô nhìn người đàn ông đi vào, cô không mấy biểu hiện gì đồng thời đáp lại câu hỏi của ai kia
- Tôi…em ổn.
- Ừm.
Cao Lãnh Khang chỉ nói một câu ừm rồi cũng không nói gì thêm.
1 giây
2 giây
3 giây
Bầu không khí bắt đầu trở nên kì cục, Giao Uyên ngồi trên giường, mắt đảo qua đảo lại, lặng im không một tiếng động. Cao Lãnh Khang cũng ngồi trên ghế im lặng nhìn cô.
Không gian này lại yên lặng đến khó chịu.
Cô cảm thấy không ổn liền lên tiếng
- Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132861/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.