Kế hoạch của hắn bậy mà đổ sông đổ bể từ khi có sự xuất hiện của Lâm Văn Trạch và Dương Tử Đằng. Đến không được bao lâu hai người đã bắn chết tất cả hạ thủ của hắn. Bây giờ chỉ còn mình hắn bơ vơ giữa con đường vắng tanh không một bóng người, mặt này hắn tái tím lại tay chân vì sợ hãi mà run lên không ngừng.
- Nam Nhật mau đến đây xử lí anh ta đi.
Nói qua chiếc điện thoại rồi Tử Dăngd đến trói tay chân của tên huênh hoang này lại.
Ở trong xe từ lúc dừng xe thấy cô bịt tai anh không quan tâm chuyện gì đanh xảy ra ở bên ngoài mà vội vàng kéo Giao Uyên lo lắng cho cô anh bèn quay người qua ôm cô, để cô dựa vào lồng ngực rắn chắc của anh khẽ trấn an
- Sợ?
Bị ôm bất ngờ định phản kháng thì cảm xúc trong cô thấy ấm áp vô cùng vốn bình thường nhưng tự nhiên anh ôm lại muốn dựa dẫm một chút, ừm chỉ là một chút mà thôi
- Hơi hơi.
- Đừng gắng gượng nếu sợ cứ nói.
- Vâng
Cứ như vậy cô dựa vào lồng ngực của anh, được anh ôm trong vòng tay an toàn rộng lớn này. Cho đến khi cô nghe thấy tiếng súng nữa cô thấy trước mắt kia là một người đàn ông bị trúng đạn máu từ đó phun ra cô người cô bắt đầu run nhớ lại những kí ức đáng sợ ở Trương gia. Thấy cô ở trong lòng không run không ngừng nhìn ra cửa xe anh lấy tay chư mắt cô lại
- Bình tĩnh, tôi ở đây
Chất giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-yeu-anh-ho-la-lao-dai-hac-bang/1132810/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.