Nếu là bạn bè, vậy Ôn Từ cũng không quanh co lòng vòng với anh ta nữa: "Phó Tư Bạch đã cho mình một sự ủng hộ rất lớn về mặt kinh tế, cho nên mình phải nghe theo sự sắp xếp của anh ta." Cô vừa dứt lời, Hứa Gia Lịch lập tức ngậm miệng lại, chỉ là ánh mắt anh ta khi nhìn về phía cô... có hơi thương xót. "Cậu đừng nhìn mình như thế, mình vốn là người như vậy, cậu cũng biết mấy năm nay gia đình mình gặp khó khăn mà." "Mình không nghĩ cậu là loại người như thế nào, chỉ là mình đang rất khó chịu." Hứa Gia Lịch dịu giọng nói: "Ôn Từ, nếu cậu gặp khó khăn thì cứ nói với mình, chúng ta đã làm bạn nhiều năm như vậy rồi." "Được rồi, chính vì chúng ta là bạn nên mình mới không muốn quan hệ giữa hai ta bị biến chất." Ôn Từ tiêu sái nói: "Còn về "Hán Cung Phi Yến", cậu tìm người khác biểu diễn đi, hay mình giới thiệu cho cậu một người nhé?" Hứa Gia Lịch cố chấp lắc đầu: "Ôn Từ, mình chỉ cần cậu, chỉ cậu mới có thể biểu diễn một màn "Hán Cung Phi Yến" hoàn mỹ nhất." "Đừng như thế, mình đã hứa với người kia rồi, cậu không thể bảo mình thất hứa với người ta được." "Không phải mình bảo cậu nuốt lời, nhưng mình muốn cậu tự sờ lên trái tim của mình, nghĩ cho kỹ xem cậu muốn múa cột thật sao?" Anh ta nhìn cô với một ánh mặt cực kỳ nghiêm túc: "Nhất cử nhất động hay mỗi một ánh mắt của cậu đều sinh ra để múa cổ điển, trên sân khấu, cậu là người phụ nữ đẹp hơn cả Phi Yến Lạc Thần Tây Tử, nếu cậu thật sự muốn biểu diễn thể loại vũ đạo tục diễm này thì mình sẽ không khuyên cậu nữa." "Cũng... đâu có tục diễm đâu, chỉ là phong cách khác nhau mà thôi, mình cũng muốn thử thách bản thân một lần." "Ôn Từ, đừng vì nghèo túng mà đánh mất chính mình." Ôn Từ đưa tay cạy vỏ cây, đúng vậy, mẹ cũng từng nói với cô câu này, bà bảo cô phải luôn làm một Bân Bân thuần khiết và tươi đẹp giống như trước đây, tuyệt đối không được để bản thân lạc lối. Nhưng... con người ta nếu muốn trở nên mạnh mẽ thì làm sao có thể ngây thơ thuần khiết được mãi? ***** Bên ngoài sân bóng rổ, Lâm Vũ mở một bài đăng trên diễn đàn rồi đưa tới trước mắt Phó Tư Bạch: "Tôi nghĩ chúng ta phải cân nhắc lại việc chọn người múa mở màn, tiểu công chúa do cậu đưa tới mười phần thì có tám chín phần là lâm trận phản chiến rồi." Phó Tư Bạch nhìn lướt qua bài viết trên diễn đàn, là một tấm ảnh chụp lén. Hai người Ôn Từ và Hứa Gia Lịch đứng cạnh nhau, họ dựa vào nhau rất gần, thủ thỉ nói chuyện, mà khung cảnh... vừa hay lại là sân khấu do Khoa Âm nhạc Cổ điển bọn họ chuẩn bị. Tiêu đề của bài đăng đang nói đến lễ hội âm nhạc năm nay sẽ toàn trai xinh gái đẹp tề tựu, rất đáng chờ mong. Hiển nhiên là bài đăng này đã hiểu lầm Ôn Từ sẽ gia nhập vào đội của Hứa Gia Lịch. Phó Tư Bạch thản nhiên nói: "Cô ấy sẽ không nuốt lời." "Không chắc đâu." Lâm Vũ hừ lạnh nói: "Chắc chắn cô ấy sẽ giúp Trúc Mã của mình." "Trúc Mã?" "Cậu không biết đâu, hai người họ quen nhau từ lâu rồi, suốt ngày được gáp ghép với nhau, fans couple theo từ cấp ba lên tới đại học. Này, bình luận dưới bài đăng cũng toàn đẩy thuyền cho đôi họ đấy." Phó Tư Bạch cáu kỉnh cầm lấy điện thoại rồi lướt nhanh xuống dưới... "A a a a, một đôi nhan sắc thần tiên này sắp gϊếŧ chết tôi rồi! Khoa Nghệ Thuật không hổ danh là nơi gồng gánh nhan sắc của Đại học Nam Tương." "Đúng là couple thần tiên, hai người họ cực kỳ xứng đôi." "Tôi có thể tưởng tượng ra khung cảnh hai người họ kết hợp biểu diễn, một người múa một người đánh đàn, OMG!" "Tôi chết mất thôi." ..... Phó Tư Bạch trầm mặt, tự ngược đãi cảm xúc của mình bằng cách tỉ mỉ đọc hết cả ba trang bình luận. Mỗi một câu chữ trong đó... đều khiến anh đau thấu tim. "Nếu cậu không phản đối thì để tôi đi tìm người múa mở màn khác." "Anh Phó, anh nói gì đi." "..." Anh ta bỗng dưng im bặt lại, hai mắt trợn tròn nhìn Phó Tư Bạch... bóp nát đầu thuốc đang cháy bằng đầu ngón tay.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]