Ngày thứ hai sau đám cưới, Phó Tư Bạch đã phụ ba vợ vào bếp nấu ăn rất trông rất là “đức hạnh”.
Ôn Từ và mẹ ngồi ở trong phòng âm thầm nói chuyện.
---Đọc full tại Truyenfull.vn---
Mẹ cuộn tóc cô lại để trên đỉnh đầu, chải thành búi nhẹ nhàng rồi cảm khái: “Giờ mẹ mới thực sự cảm thấy… Lạc Lạc nhà ta đã gả đi rồi, haizz, không còn là cô con gái của nhà chúng ta nữa rồi.”
“Mẹ, mẹ nói gì vậy, con gả cho ai thì vẫn sẽ là con gái của mẹ mà!”
“Phải, phải… con vĩnh viễn là con gái ngoan của chúng ta.”
Nhìn thấy Thư Mạn Thanh trong gương đang rơi nước mắt khiến Ôn Từ không không nhịn được mà khóc theo.
Nhưng cô không muốn khiến cho bầu không khí trở nên buồn bã nên vội vàng an ủi: “Mẹ, mẹ đừng khóc mà, con và Tư Bạch sẽ thường về nhà chơi.”
“Mẹ chỉ là có hơi xúc động thôi, con nói hai tháng trước đó, mẹ và ba vẫn còn đang rầu vì con gái nhà chúng ta xem mắt đều khó khăn, làm sao để gả đi đây, ai dè nhanh như vậy con đã kết hôn rồi.”
Ôn Từ biết thật sự vẫn là vì bản di chúc đó, nếu không Phó Tư Bạch sẽ không lấy cô.
---Đọc full tại Truyenfull.vn---
Ban đầu đã nói rồi là để cô ở bên cạnh anh, nghe lời và bù đắp lại những tổn thương năm đó khi cô rời đi cho anh.
Nếu anh chán ghét cô rồi thì cô sẽ rời đi vô điều kiện.
Dù bây giờ đã kết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-tay-xoa-nham-wechat-cua-lao-dai/3112805/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.