Lạc Lạc: “Đầu còn đau không?”
Fsb: “Ừm.”
- --Đọc full tại Truyenfull.vn---
Lạc lạc: “Ai bao anh tối đó không mặc nhiều chút, bây giờ biết khó chịu rồi chứ hả.”
Fsb: “Chuyện nhỏ.”
Lạc Lạc: “Còn sốt không?”
Fsb: “Không biết nữa.”
Lạc Lạc: “Trễ xíu em đến xem anh, đừng đi làm nữa!”
Fsb: “Được.”
Anh buông điện xuống, lấy tờ khăn giấy lau lau cái mũi phát đỏ của mình, thùng rác trong văn phòng đã chỉ toàn giấy là giấy.
- --Đọc full tại Truyenfull.vn---
Sức khỏe của Phó Tư Bạch tốt như vậy mà cũng chịu không nổi những kích thích công kích thẳng vào tim anh vào hôm đêm giao thừa ở nhà họ Phó và còn cái tiết trời lạnh dưới 0 độ nữa.
Bệnh chất như núi, cảm rồi còn thêm phát sốt nhưng công việc ở công ty lại nhiều, ông nội ủy thác lại toàn bộ quyền hành cho anh nên mỗi ngày anh gần như đều phải đến để giải quyết công việc phức tạp.
Nghiêm Tuần là người trợ lý ông nội cử đến cho Phó Tư Bạch đang đi vào, cầm một tập hồ sơ màu ghi đưa đến trước mặt anh.
“Phó tổng nhỏ, chuyện anh bảo tôi điều tra đã làm rõ rồi.”
Không biết là bởi vì bị ốm nên tâm lý phòng thủ yếu ớt hơn hay là bởi vì quan tâm mà loạn.
Tay anh hơi run lên, có chút không dám chạm vào tệp hồ sơ đó.
Nghiêm Tuần cung kính nói với anh: “Đó là cô gái tên Ôn Từ, ba cô ấy tên là Ôn Diệp Lương, công ty kinh doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-tay-xoa-nham-wechat-cua-lao-dai/3112711/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.