Sáng sớm hôm say Phó Tư Bạch tỉnh dậy.
Giấc mơ hỗn loạn và ngổn ngang, sau khi tỉnh dậy đầu óc vẫn còn hơi đau sau một cơn say.
Anh ngồi dậy xoa xoa trán, nhạy cảm ngửi được một mùi hương quen thuộc trong không khí.
Những cảnh tượng rời rạc đêm qua lóe lên trong đầu, có vẻ như vẫn luôn ở bên cạnh cô, như mơ nhưng lại không giống mơ, thật nhưng lại không thật.
Phó Tư Bạch mang dep vào lười biếng đi ra khỏi phòng.
Có trứng và bánh bao hấp trong hộp cách nhiệt trên quầy bar, bên cạnh có một ly nước ấm, dưới ly đặt một mẩu giấy màu hồng, trên tờ giấy có một dòng chữ nhỏ xinh——
“Có tiết học sớm nên em đi trước, trước khi ăn thì uống nước đi---Ôn Từ”
Mẫu chữ tròn tròn rất đáng yêu, có chút giống học sinh tiểu học.
Phó Tư Bạch bê ly nước lên uống một ngụm, có vẻ như đã thêm mật ong vào nên hơi ngọt nhưng không gắt.
Anh uống một hơi hết sạch rồi cầm điện thoại bước ra ban công.
Ánh mặt trời chiếu vào gương mặt tuấn tú của anh, dựa vào cửa kính, cúi đầu gửi tin nhắn cho Ôn Từ——
Phó Tư Bạch: “Tối qua uống say rồi.”
Lạc Lạc: “Nước mật ong uống chưa.”
Phó Tư Bạch: “Uống rồi.”
Lạc lạc: “Được rồi^A”
Ngón tay Phó Tư Bạch dừng vài giây rồi anh soạn chữ: “Có làm gì em không.”
Lạc Lạc: “Không nhớ ra?”
Phó Tư Bạch: “ừm.”
Lạc Lạc: “Anh đoán xem?”
“……”
Được đấy, phản kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-tay-xoa-nham-wechat-cua-lao-dai/3112694/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.