Ôn Từ nắm chặt chiếc túi trong tay, xoa xoa lòng bàn tay, chỉ xem như không nghe thấy câu nói đó của anh.
Phó Tư Bạch biết cô sẽ không nguyện ý, chỉ là mối quan hệ tình cảm cưỡng ép, dưới bầu không khí ấm áp, hồi hộp…hoặc có thể là cảm xúc sợ hãi càng nhiều hơn một chút.
Nói ra rồi khiến cô ngược lại sẽ thoải mái hơn nhiều.
Nhưng điều khiến anh không ngờ được, mấy giấy sau Ôn Từ vậy mà lại nhích qua, tựa đầu vào giữa hai cánh tay anh một cách tự nhiên rồi xem phim.
Hương thơm dịu dàng sa vào vòng tay, không khí tràn ngập hương chanh, sảng khoái và ngọt ngào.
Phó Tư Bạch cố gắng kiềm chế nội tâm đang dao động, anh cố dùng ngữ khi bình tĩnh để nói---
“Ghét anh mà vẫn muốn gần gũi với anh?”
Ôn Từ khàn giọng, nhỏ giọng nói, “Không phải là anh ghét em à.”
Phó Tư Bạch ngầm cho phép cô dựa vào vai anh, hai người im lặng xem phim.
Sau 50 phút Ôn Từ xoay người, co chân lại, đổi tư thế thoải mái và tự nhiên hơn để tựa vào người anh.
Trái tim của Phó Tư Bạch bị cô làm cho hơi khô khốc, anh ghé vào tai cô nhỏ giọng hỏi: “Muốn hôn không?”
“Được.”
“Muốn, hay là không muốn.”
Cô sựng vài giây, vẫn kiên trì trả lời: “Được.”
Từ ngày bắt đầu ở bên nhau đó Ôn Từ sớm đã đánh cược tất cả rồi.
Phó Tư Bạch ôm lấy gáy cô, đè đầu cô xuống, định hôn lên môi cô.
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-tay-xoa-nham-wechat-cua-lao-dai/3112689/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.