Lâm Vũ khẽ nhún vai.
Quả đúng là như vậy, anh ta chơi với Phó Tư Bạch nhiều năm, từng thấy con gái ở bên anh đi tới đi lui như nước chảy, nhưng cũng chưa thấy Phó Tư Bạch thực sự nảy sinh hứng thú với người nào.
"Cậu Phó, tối nay mấy anh em chúng tôi tụ tập ở Quán bar Lão Thuyền Trưởng để tổ chức tiệc sinh nhật lần thứ 19 cho cậu, đến lúc đó nhớ phải tới đấy nhé."
Phó Tư Bạch cúi đầu nhìn tờ đơn xin trợ cấp cho sinh viên có hoàn cảnh khó khăn kia, thuận tay chọc thủng giấy làm móng tay đâm vào da thịt, kèm theo đó là cảm giác đau đớn sắc nhọn...
"Gọi bạn gái của cậu đi cùng đi."
"Cô ấy không đi đâu, Tịch Tịch ghét nhất là tham gia mấy buổi tụ tập như thế này nên chưa từng đi cùng tôi một lần nào."
Phó Tư Bạch thờ ơ liếc anh ta một cái, giọng điệu kéo dài ra: "Đó là do cậu không có bản lĩnh."
"..."
Ôn Từ nghe Kiều Tịch Tịch kể cô ấy và bạn trai chỉ mới quen nhau có ba tuần, thật ra hai người cũng không quen thuộc lắm, lại càng không quen biết với bạn bè của anh ta, sợ đêm nay đến quán bar sẽ không về được ký túc xá.
Thế là cô mới đồng ý đi cùng cô ấy.
Nhưng không ngờ sau khi hai người vừa bước vào phòng bao thì Kiều Tịch Tịch đã bị người bạn trai "hoàn toàn không quen thuộc" của cô ấy kéo đến một góc ghế sofa.
Hai người nương theo ánh đèn u ám bắt đầu "cắt bớt phân cảnh quy mô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-tay-xoa-nham-wechat-cua-lao-dai/255178/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.