Ôn Tuyết thấy người vừa đẩy mình là Nguyên Nhị thì trở nên tức giận.
“Nguyên Nhị, cô điên rồi sao.” Cô ta trừng lớn hai mắt, bộ dáng giống như muốn ăn tươi nuốt sống người ta. “Nguyên Nhị, cô đang tìm chết có phải không? Cô có tin tôi lập tức bảo ba của tôi sa thải cô luôn không, khiến cho cô từ nay về sau không thể xin vào bất cứ chỗ nào nữa.”
Cô ta há miệng thét to, người xung quanh không hẹn cùng nhìn lại đây.
Nguyên Nhị không cam lòng yếu thế, trừng trở lại. “Làm đi! Ai sợ ai.”
Quấn ai không quấn cố tình lại quấn người đàn ông của cô, cái này thì bảo cô làm sao có thể nhẫn nhịn được.
“Cô…”
“Tránh ra.” Nguyên Nhị vẻ mặt khó chịu. “Bộp” một tiếng đánh rơi đôi tay đang chỉ vào mình. “Ai cho phép cô quấn lấy người đàn ông của tôi. Cũng không chịu nhìn lại khuôn mặt của mình xem, bôi bôi trét trét giống như cái mông khỉ.”
Ôn Tuyết nhìn vẻ mặt lạnh lẽo của Mục Nghiên Chi, đột nhiên cười lạnh một tiếng. “A! Đàn ông của cô? Nguyên Nhị, cô cũng quá đề cao bản thân mình rồi đấy. Cô chẳng qua cũng chỉ là một biên tập nho nhỏ, có thứ gì để người đàn ông có giá trị nhan sắc cao như thế này coi trọng? Cô đang đùa gì vậy.”
“Biên tập nho nhỏ thì sao…”
“Biên tập nho nhỏ thì sao?” Mục Nghiên Chi cắt ngang lời Nguyên Nhị. Anh duỗi tay ôm lấy cô gái đang chắn trước mặt kéo vào lòng, động tác vô cùng thân mật. Anh lạnh mặt nhìn về phía Ôn Tuyết đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-tai-nho-cua-anh/1853765/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.