Hai người ngồi cách xa nhau, Trình Lưu có thể thấy màn hình điện thoại của ‘bạn trai’ đang sáng lên, nhưng cô không thấy rõ tên người gọi đến. Vốn dĩ cô không muốn nhắc nhở nhưng ‘bạn trai’ ngồi đó đang rất chú tâm vào việc gẩy đi gẩy lại chỗ đồ ăn trong đ ĩa, chúng hầu như không được cho vào miệng, hiển nhiên điều này cho thấy bạn trai cô là một người rất kén ăn.
Anh thậm chí còn không để ý đến chiếc điện thoại đang rung bên cạnh chiếc cốc.
Sau lời nhắc nhở của cô, ‘bạn trai’ đặt đũa xuống, cầm điện thoại lên rồi đứng dậy đi ra ngoài. Trình Lưu nhìn theo bóng anh, sau đó liếc nhìn món ăn đã dọn ở bên kia bàn, cô nghĩ ngợi rồi bấm chuông gọi người phục vụ.
“Xin chào, cho hỏi quý khách cần gì?” Người phục vụ đã đợi sẵn ở bên ngoài, nhanh chóng đi vào.
Trình Lưu chỉ vào một trong những món ăn bên phía bạn trai mà cô thấy nó vơi đi trông thấy: “Mang một đ ĩa khác của món này tới.”
“Dạ vâng, quý khách còn cần gì nữa không?”
“Không.” Trình Lưu xua tay, cúi đầu lấy chiếc điện thoại đang reo từ trong túi ra, trượt màn hình lên rồi hỏi trợ lý: “Công ty có chuyện gì sao?”
“Cuộc họp tổng kết hàng quý đã kết thúc.” Trợ lý đầu dây bên kia nói, “Ngoài ra, bên dưới còn gửi một bản kế hoạch mới, tối nay sếp có muốn xem qua không?”
Trình Lưu khẽ dựa lưng vào ghế: “Tôi đang đi hẹn hò.”
Đầu dây bên kia thoáng nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-roi-yeu-luon/2530415/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.