Bàn ăn nhất thời im ắng.
Hạ Bách tức giận đến không nói nên lời, Trình Lưu còn đang chìm đắm trong tiếng gọi “tiền bối” đó, chỉ có Quý Triều Chu ngồi đối diện vẫn bình thản cầm ly rượu lên, hơi ngẩng đầu nhấp một ngụm.
Dáng vẻ của anh cao hơn người thường rất nhiều, từng bộ phận đều được trời cao chạm khắc tỉ mỉ, không chỗ nào là không hoàn hảo. Lúc này anh đang cầm ly rượu với vẻ lười biếng tùy ý, đôi mắt màu hổ phách khẽ liếc, long lanh lấp lánh.
Ngồi ngay đối diện, Trình Lưu đắm chìm trong ánh mắt ấy, không thể kiểm soát bản thân, trong bộ não luôn vận hành với tốc độ cao chỉ còn lại một đống hỗn độn.
“Tôi nhớ là vòng bạn bè của tiền bối tôi đã đăng ảnh chụp bằng tốt nghiệp đại học, anh Quý đã xem chưa?” Hạ Bách cười nhẹ, chọc phá lời nói của Quý Triều Chu lúc nãy.
“Vậy sao?” Quý Triều Chu đặt ly rượu xuống, đầu ngón tay đặt ở dưới chân ly, chậm rãi vuốt v3, nói với vẻ mù mờ chả biết gì, “Tôi không xem vòng bạn bè.”
Trình Lưu gật đầu đồng ý: “Anh ấy không lướt mạng xã hội.”
Nếu Quý Triều Chu xem vòng bạn bè thì chắc chắn sẽ thấy bài đăng của Trình Lưu vào ngày 2 tháng 4. Cô đã viết rằng bạn trai tặng nước hoa cho mình, vậy thì sự hiểu lầm của họ đã không kéo dài đến vài ngày.
Hạ Bách tức quá cười phá lên, giơ tay muốn chỉ thẳng mặt Quý Triều Chu rồi nói tối hôm qua anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-roi-yeu-luon/2524680/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.