Ngày hôm sau, vì ông của Âu Thiệu Dương muốn gặp Tử Yên nên tối đó anh và cô đã trở về Âu gia ăn tối.
Nhưng vì Âu phu nhân đã biết chuyện nên bà ấy không thể đối xử nhiệt tình với cô như trước nữa, thái độ vô cùng lạnh nhạt, thậm chí là ghét bỏ.
Chỉ có ông là rất vui vẻ khi nhìn thấy cô, trên môi không lúc nào là không nở nụ cười hiền hoà.
Một lúc sau, bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa, Âu phu nhân tỏ ra vui mừng, bà ấy đi ra ngoài mở cửa với tâm trạng rất phấn khích.
"Nghiên Phi, con đến chơi là dì đã vui lắm rồi, còn quà cáp làm gì?"
"Con chỉ là muốn bày tỏ tấm lòng của mình thôi, mong là dì và ông sẽ thích nó."
Nhìn thấy Trần Nghiên Phi, Âu Thiệu Dương có chút không vui: "Sao em lại đến đây?"
Còn chưa chờ Trần Nghiên Phi lên tiếng thì Âu phu nhân đã vội cất giọng khó chịu: "Là mẹ gọi con bé đến chơi đấy, con có ý kiến gì à?"
Bầu không khí bỗng chốc trở nên kì lạ, để phá tan bầu không khí đó, ông đã đứng dậy hỏi người làm: "Cơm nước đã xong chưa vậy?"
Quản gia bước ra trả lời: "Dạ đã chuẩn bị xong rồi, mọi người đã có thể vào dùng bữa."
"Được rồi, chúng ta mau vào ăn đi cho nóng, vừa nói chuyện cũng được."
Quản gia đỡ ông vào bàn ăn, mọi người cũng theo đó mà vào trong.
Trần Nghiên Phi vừa vào bàn ăn đã vội vàng chen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-nhip-yeu-em/3304451/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.