Vài ngày sau, hôm nay chính là sinh nhật lần thứ bảy mươi tám của ông nội, vì vậy tối nay Âu gia sẽ tổ chức một bữa tiệc ở khách sạn để mừng thọ cho Âu lão gia.
Đương nhiên Âu Thiệu Dương và Tử Yên cũng phải có mặt, vì vậy anh đã đưa cô đến chỗ stylist để chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay.
Chỗ bọn họ thật sự rất chu đáo, tư vấn cho khách rất nhiệt tình, đặc biệt lúc nào trên môi cũng nở nụ cười rất thân thiện.
Nhưng phụ nữ trang điểm và làm tóc đúng là còn lâu hơn cả tưởng tượng của anh.
Không biết thời gian trôi qua bao nhiêu lâu, anh đã hút hết bao nhiêu điếu thuốc, cuối cùng thì Tử Yên cũng bước ra.
Tiểu hồ ly với dáng vẻ tinh nghịch bỗng chốc đã hoá thành một nàng công chúa xinh đẹp, cô diện lên người một bộ váy dạ hội dài cúp ngực màu vàng óng ánh cùng với mái tóc uốn lưỡn như từng cơn sóng. Thật sự không cần trang điểm quá cầu kì vẫn có thể thu hút ánh nhìn của người khác.
Ngay cả Âu Thiệu Dương cũng phải nhìn cô không chớp mắt, tàn thuốc cháy đến tay rồi anh mới hoàn hồn và e hèm vài tiếng.
"Sao vậy? Nhìn kì lạ lắm à?" Cô bước đến phía anh, ngơ ngác hỏi.
"Tạm nhìn được." Anh không nhìn cô, giả vờ thờ ơ nhưng thật ra trong lòng đã bị vẻ đẹp của cô làm say đắm.
"Tạm nhìn được là xấu hay không xấu?" Cô khiễng chân lên, nhoài người về phía anh, muốn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-nhip-yeu-em/3304440/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.