Sau thời gian kịch liệt trên giường, Âu Thiệu Dương mới phát hiện ra trên giường có một vết máu đỏ tươi. Điều này khiến anh cảm thấy nghi hoặc.
"Sao lại chảy máu?" Anh bóp lấy cổ cô thẳng lưng thúc sâu vào từ đằng sau.
Tử Yên thở dốc: "Lần đầu không nên chảy máu sao?"
Lần đầu? Anh thật sự không muốn tin điều này, một cô gái như cô sao lại còn lần đầu trong trắng? Nhưng nghĩ kĩ lại thì... cũng không phải không có khả năng, hơn nữa cô còn vụn về, không có kinh nghiệm như vậy, chắc chắn không phải giả.
Càng nghĩ Âu Thiệu Dương càng cảm thấy hứng lên, thứ đó cũng dần to và cứng hơn ở bên trong cô, vô cùng khó chịu và đau đớn.
"Á, đừng mà, xin anh đấy, dừng lại đi."
"Dừng lại? Đó là chuyện không thể nào."
Anh xoay người cô lại, để cô ngồi lên người mình, tư thế này khiến anh cảm thấy thật sự sảng khoái, anh nhấc hông cô lên rồi lại hạ xuống, điên cuồng đâm sâu dục vọng, mỗi lần đều chạm đến nơi tận cùng của sung sướng.
"Á... không... không được rồi, tôi sẽ chết mất."
"Bên trong cô đang co giật dữ dội, sắp ra rồi phải không?"
Âu Thiệu Dương đan chặt hai tay cô, mạnh bạo ra vào.
"Á...!"
Thứ dài và to kia bật ra, một dòng nước ấm nóng đã phun trào ra như lũ.
"Cô hư thật đấy, ướt hết cả người tôi rồi."
Cơ thể Tử Yên mềm nhũn, cô ngã xuống người của anh, sau đó thì không thể kiểm soát được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-nhip-yeu-em/3304438/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.