Tối hôm đó, Tử Yên đi một vòng biệt thự, cuối cùng cũng tìm được một căn phòng thú vị.
Thì ra Âu Thiệu Dương là một người thích sưu tầm rượu, anh ta có cả một căn phòng chứa các loại rượu quý. Chỉ nhìn sơ qua thôi cũng biết là đắt đỏ thế nào rồi.
"Đúng là nhà giàu thì có khác, không tiếc bỏ tiền ra vào những thứ vô bổ này."
Từ trước đến giờ Tử Yên chỉ dùng thuật mê hoặc, chưa từng chuốc rượu người khác cũng chưa từng nghiêm túc uống rượu. Tự nhiên cô lại cảm thấy tò mò.
"Không biết cảm giác say là như thế nào nhỉ? Hay là một uống thử một chai, nhiều như vậy chắc anh ta sẽ không phát hiện ra đâu."
Nghĩ là làm, Tử Yên tìm một chai rượu đắt tiền nhất, mạnh nhất để uống.
Cô uống thử một ly, vị của rượu cay nồng và chua xông lên đến mũi, cảm giác cũng không ngon là mấy.
Nhưng đến ly thứ hai, cô lại cảm thấy nó dễ uống hơn nhiều: "Cũng ra gì đấy!"
Đến ly thứ ba, cô đã thật sự không thể dừng lại, sau đó ly quăng cái ly sang một bên, uống một ngụm to.
...
Âu Thiệu Dương vốn đã về thành phố S từ lâu, nhưng công ty có vài việc cần xử lý nên đến bây giờ mới xong việc.
Ở trên xe, anh vẫn còn cảm thấy hậm hực, nhưng đột nhiên anh lại nhận ra một điều. Tại sao anh phải tức giận? Tại sao anh lại mua vé máy bay trở về?
"Đúng là điên thật chứ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-nhip-yeu-em/3304436/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.