Chương trước
Chương sau
Trên đường đi, Lăng Hi tức giận đến trán cũng nổi gân xanh, trong lòng anh ta vô cùng khẩn trương, cứ sợ Triết Cẩn Phong tiết lột chuyện năm xưa với cô, như vậy công sức của anh ta không phải đổ xông đổ biển hay sao??N Nghĩ vậy anh ta nhanh chóng đạp chân ga, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến tửu trang. 

Khi đến tửu trang, Lăng Hi chưa kịp đỗ xe đã nhanh chóng chạy vào trong.

"" Nguyệt Nguyệt!! "" Khi thấy Khương Doãn Nguyệt ngồi cùng với Cẩn Thiên và Cẩn Nguyệt anh ta điều chỉnh lại cảm xúc, dịu dàng gọi tên cô.

Khương Doãn Nguyệt vốn đang thả hồn trên mây nên khi nghe Lăng Hi gọi mình mới vội ngẩng đầu lên, cô nhất thời không kìm chế được, chạy đến trước mặt anh ta cất giọng run run:" Lăng Hi, anh...anh ấy về rồi! Phong anh ấy về rồi, nhưng... anh ấy không hề nhớ em là ai! "" 

Cuối cùng nước mắt cô lại tuôn ra, cô đã cố gắng nuốt nước mắt vào trong nhưng vô ít. 

Trái tim đang lơ lửng trên mây của Lăng Hi cuối cùng cũng thả lỏng, anh ta lên tiếng:" Cậu ta, tại sao lại không nhớ em là ai?? "" 

Khương Doãn Nguyệt lắc đầu, bàn tay cũng siết chặt:" Em không biết..."" Cô vô lực thốt lên, ngực cứ nhói đau!

Ánh mắt lạnh giá của Lăng Hi cuối cùng cũng có chút ánh nắng, anh ta tin cô không bao giờ nói dối nên dùng giọng điệu quan tâm nói với cô:" Em đừng lo, anh sẽ tìm mọi cách giúp em, anh tin có một ngày Triết Cẩn Phong sẽ đến tìm em. "" 

Do cô mải lo khóc nên không hề nhìn thấy nụ cười nham hiểm của Lăng Hi, nhưng nụ cười và tất cả mọi cảm xúc của anh đã hoàn toàn lọt vào mắt của một người. 

Khương Doãn Nguyệt đương nhiên cảm động trước câu nói của Lăng Hi, cô rất áy náy vì đã phụ lòng của anh ta, nhưng cô biết phải làm sao khi trái tim của cô đã không thuộc về Lăng Hi từ lâu nữa rồi!! 

[...] 

Sau khi đưa Khương Doãn Nguyệt về đến căn nhà gỗ, Lăng Hi đi ra trước nhà cô, ngó nghiên một cái rồi bấm một dãy số, bên kia rất nhanh đã trả lời. 

"" Alo, Lăng tiên sinh hôm nay anh thật rãnh rổi khi điện cho tôi thì phải! "" Tiếng của người đàn ông vang lên, chắc cũng khoảng năm mươi mấy tuổi rồi. 

"" Triết lão gia, tôi mong ông giữ đúng lời hứa của mình năm đó!! "" Lăng Hi lạnh lùng lên tiếng, nói thẳng vào trọng tâm. 

Đúng, người mà đang liên lạc với Lăng Hi chính là ba của Triết Cẩn Phong - tên là Triết Cẩn Bạch. Năm đó, ông ta nhận được một lời nhắn của Lăng Hi và chính thức hợp tác với anh, để tách cô và Triết Cẩn Phong ra. Và những việc Triết gia cắt đứt quan hệ với Khương Doãn Nguyệt cũng chính là âm mưu của Lăng hi và ông ta! 

"" Tôi luôn giữ đúng lời hứa của mình. Còn cậu thì lo gì chứ, không phải để ở bên cạnh Khương Doãn Nguyệt cậu đã sắp xếp cho Bạch Hạ Yên ở bên cạnh con trai tôi sao, nói thật gia cảnh cô ta đúng là không tệ! Haha... "" Triết Cẩn Bạch cười nham hiểm, lát sau ông ta mới nói tiếp:" Hừ... cũng vì cậu mà ta không được nhìn hai đứa cháu nội của ta, sớm muộn gì Cẩn Phong cũng nhớ lại và biết Cẩn Thiên và Cẩn Nguyệt là con nó! "" 

"" Đúng là tôi đã phải cực khổ rất nhiều, nhưng tôi cảnh cáo ông, ông tốt nhất nên quản con trai mình cho tốt nếu không đừng trách tôi!!! "" Lăng Hi lạnh lùng cảnh cáo ông ta, nói xong bèn dứt khoát cúp máy, bước một mạch đến chiếc xe, lái rời đi.

Sau khi chiếc xe anh mất hút dưới làn khói mờ nhạt, một cái bóng trẻ con đứng sau cánh cửa đi ra, Cẩn Thiên lạnh lùng nhìn phía Lăng Hi vừa đi mất!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.