Sau khi đi học lại, quan hệ giữa Thành Hướng Bắc và Lộ Nam vẫn thuần khiết như cũ.
Còn cái hôn đó, Lộ Nam căn bản chẳng thèm để ý.
Thương thay Thành Hướng Bắc vì thế mà mất ngủ hai đêm, lật qua lật lại hồi tưởng về nó. Dường như Lộ Nam đã quên mất chuyện xảy ra, nên vẫn ngủ ngon vô cùng, ngày trôi qua thật thoải mái.
Ánh mắt Thành Hướng Bắc rất phức tạp, hắn nhìn Lộ Nam vô cùng thảnh thơi nằm trên giường đọc truyện tranh, rung động trong lòng cũng bị thái độ không hề gì của Lộ Nam cản lại, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
Có lẽ con trai hôn con trai cũng không có gì lớn lao lắm nhỉ?
Hắn nghĩ mình xoắn xuýt thật lâu như một kẻ ngốc vậy, không bằng đem tâm trí đặt vào học tập thì hơn, dù sao Lộ Nam cũng ngủ bên cạnh mình, còn nhiều thời gian nữa mà.
Trường tổ chức hoạt động du xuân đến một vùng gần đó ngắm hoa đào.
Đối với dân cư trong thành phố mà nói hoa đào chẳng có gì là lạ lẫm chứ đùng nói thửơng thức, nhưng đối với các bạn nhỏ nửa tháng bị nhốt trong nhà thì được thả ra hít khí trời thực sự rất hạnh phúc.
Từ ngày chủ nhiệm lớp công bố ngày du xuân, mỗi ngày Lộ Nam đều đếm ngày trên ngón tay, còn bảo Thành Hướng Bắc chuẩn bị đồ dùng đi du xuân. Thành Hướng Bắc dở khóc dở cười: “Có cái gì cần chuẩn bị đâu, chỉ cần hai túi đồ ăn nước uống là đủ rồi.”
“Oái? Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-nam-huong-bac-i/3125101/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.