Biệt thự Cửu Cửu...
"Đàm tổng, liệu người phụ nữ đó có đồng ý với điều kiện của anh không? Đã hết hạn ba ngày rồi mà vẫn chưa thấy cô gái ấy đến đây, e là..."
Nỗi lo của Lục Dữ lại là điều khiến người đàn ông ấy cảm thấy nực cười.
Đưa ly rượu lên môi nhấp nhẹ một chút ít, cặp long nhãn toát lên uy nghiêm, mục quang sắc nét sáng rõ đang tô lên chút lạnh lùng thâm sâu.
Nhếch nhẹ khóe môi, lời nói của một kẻ kiêu ngạo vang lên:
"Sớm thôi, người sẽ tự thu dọn quần áo tới đây."
*Cốc cốc cốc...
"Thiếu gia, có một cô gái tên Vi Uyển Uyển đến tìm."
Miệng hắn rất linh, vừa nói xong là người làm trong nhà đã gõ cửa thông báo tin lành, và rồi nụ cười đắc ý càng lộ rõ trên môi:
"Người tới rồi."
"Vâng! Đàm tổng quả nhiên tính toán như thần, bây giờ em lập tức đưa cô gái đó lên đây cho anh."
Lục Dữ khẩn trương rời đi.
Không lâu sau cậu ta đã quay trở lại với một cô gái.
Đối diện với họ lúc bây giờ chỉ là tấm lưng tráng kiện của người đàn ông.
Vóc dáng này, khiến Vi Uyển Uyển chợt cảm thấy có chút quen thuộc, chẳng qua nhất thời vẫn chưa nhớ ra đã từng gặp ở đâu.
"Đàm tổng, người anh chờ đã tới."
Hắn phất tay, Lục Dữ hiểu ý liền cúi đầu rồi quay người rời khỏi đó. Sẵn tiện giúp hắn đóng kín cửa phòng, để lại cô gái đứng đó với luồng khí tức áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mot-buoc-dau-thuong-ca-doi/2890798/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.