"Đây là phòng của Chủ tịch, em vào đó nhớ nhìn sắc mặt ngài ấy mà lựa lời nhé!"
"Em biết rồi, cảm ơn chị!"
Lễ tân rời đi, Vi Uyển Uyển đưa tay gõ cửa phòng trước, sau đó mới mở cửa bước vào trong.
"Bây giờ là mấy giờ rồi?"
Chưa gì đã nghe thấy giọng nói sắc lạnh của Đàm Dạ vang lên từ phía bàn làm việc.
Đương nhiên cô biết hắn muốn nói tới vấn đề gì, nên chỉ nhàn nhạt đáp:
"Là do anh bận họp, nhân viên của anh không cho em vào nên mới trễ ba mươi phút."
Vi Uyển Uyển dọn thức ăn ra bàn, Đàm Dạ vẫn ngồi đó quan sát từng cử chỉ của cô, bỗng nhiên ánh mắt trở nên gian tà, và nụ cười lãng tử tạo nên cảm giác nguy hiểm đang bủa vây cô gái.
"Em dọn xong rồi! Anh qua đây ăn đi, thức ăn vẫn còn hơi nóng ấy, kẻo lát nữa nguội sẽ không ngon."
"Qua đây."
Lời đề nghị của hắn khiến cô có đôi chút sững sờ, nhưng sau đó vẫn bước qua gần bàn làm việc.
"Lại đây, gần tôi hơn một chút."
Hồi hộp, chân bước nhưng lòng dạ căng thẳng, tới khi cô bị hắn ta bất ngờ nắm tay kéo về phía mình thì càng cả kinh hơn.
Do không kịp chuẩn bị, nên cứ vậy mà ngã ngồi lên đùi hắn, bị hắn ta vòng tay qua eo ngang nhiên chiếm tiện nghi trong bất bình.
"Đàm Dạ, anh đang làm gì vậy?"
"Tôi xem cô thế gầy béo thế nào, để còn biết đường mà nuôi nấng."
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mot-buoc-dau-thuong-ca-doi/2890796/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.