Chu Thái Thi đang đứng gần phòng giặt giũ để tìm Đàm Dạ, nhưng chẳng nhìn thấy bóng dáng hắn đâu.
Một giây tình cờ để tầm mắt rơi về phía căn phòng ấy, linh cảm cho thấy người cô tìm đang ở đó nên liền sải bước đi tới trong im lặng.
Từng giây phút hồi hộp như bậc thang ngày càng lên cao, khi chỉ còn cách chừng ba bước chân là bước qua ngưỡng cửa thì từ phía sau lưng cô bất ngờ có một vòng tay ôm tới.
"Đang tìm anh à?"
Giọng nói trầm ấm của người đàn ông phả vào vành tai cô gái, khiến mọi sự nghi ngờ trong cô tuột dốc nhanh chóng.
Xoay người lại, Chu Thái Thi nhìn hắn một cách chăm chú, rồi ngang ngạnh hỏi:
"Anh bảo bận làm việc, mà quay qua quay lại là mất tích. Khai thật đi, nãy giờ anh ở đâu?"
"Anh lên thư phòng lấy ít tài liệu, lúc quay trở xuống thì nghe em gọi từ hướng này nên đi sang đây. Mà em cũng lạ thật, tìm anh ở đâu không tìm, lại tới phòng giặt quần áo là sao?"
"Ai biết anh có ăn vụng gì ở đây không nên em tìm tới. Mà thôi, có khách tới tìm anh đấy, họ đang chờ trong phòng khách."
Đàm Dạ buông tay ra khỏi người Chu Thái Thi, hơi cau mày, rồi hỏi:
"Ai mà lại tìm tới tận đây?"
"Còn ai ngoài tình địch cũ của anh, Đàm Vũ."
Nghe nhắc tới người anh cùng cha khác mẹ với mình, nét mặt Đàm Dạ lại trở nên phấn khích lạ thường.
"Chắc là đánh hơi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mot-buoc-dau-thuong-ca-doi/2890785/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.