Khi màn đêm chợt tắt, ánh bình minh nhuộm sắc vàng điểm tô lên ngày mới, những giọt sương long lanh vẫn còn đọng trên tán lá xanh mướt của ngày xuân vừa qua.
Ngoài vườn, chim sáo hót líu lo rộn ràng, bên trong căn phòng xinh xắn có một người thiếu nữ đang cựa mình chuẩn bị thức giấc.
Vừa qua là một đêm thật tuyệt vời, khi Vi Uyển Uyển ngủ say sưa tới mức chẳng nhận ra xung quanh có động tĩnh gì. Đến khi thức giấc và ngồi dậy trên giường, cô chỉ mơ hồ ngửi được một mùi hương nam tính từ ai đó vẫn còn vương lại.
Cô đưa đôi mắt chưa tỉnh táo hẳn nhìn một lượt quanh phòng, nhưng căn bản chẳng có ai khác ngoài cô. Nhưng mùi hương đó rõ ràng là Đàm Dạ...
"Lẽ nào tối qua anh ấy vào đây? Nhưng nếu vào thì mình phải hay biết chứ?"
Tự hỏi chính mình thì chắc chắn không có câu trả lời, nên sau đó cô nàng quyết định không nghĩ nữa mà xuống giường để vệ sinh cá nhân.
Mười lăm phút sau, đúng sáu giờ là Vi Uyển Uyển đã có mặt tại phòng bếp.
"Chào buổi sáng mọi người!"
"Chào Uyển Uyển, thiếu gia bảo sáng nay muốn ăn phở do chính tay cô nấu, nên tôi chuẩn bị nguyên liệu sẵn hết rồi. Cô mau bắt tay vào nấu ngay đi cho kịp."
"Vâng!"
Thái độ của quản gia Đào hôm nay đối với cô rất lạ. Bình thường có khi nào cô thấy bà cười, hay cởi mở, nhưng giờ lại đặc biệt hòa nhã, cô còn có cảm giác ánh mắt mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mot-buoc-dau-thuong-ca-doi/2890769/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.