"Em là của tôi, nên nhất định không được rời xa tôi, dù chỉ là một ngày."
Vi Uyển Uyển nhanh miệng gắt gao hỏi:
"Anh dựa vào đâu mà nói tôi là của anh?"
"Dựa vào bản lĩnh có thể khiến em khuất phục trước một người đàn ông siêu cấp đẹp trai như tôi. Với nhan sắc cực soái này, lẽ nào không làm em điêu đứng?"
"Tất nhiên là không hề điêu đứng một tẹo nào. Nhìn cái bộ dạng ngông cuồng, ngạo mạn của anh là tôi chán ngán tới tận cổ họng rồi."
Như một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt người đối diện. Những gì cô nói khiến nụ cười tự đắc trên môi hắn ta chợt tắt, sắc mặt tuyệt nhiên không thể diễn tả đủ bằng một từ "quê".
"Vi Uyển Uyển, em nên nhớ ba năm trước tôi là chàng trai khiến em đem hết tâm can ra mà đối đãi."
"Ba năm trước tôi trẻ người non dạ, nên mới cấm đầu đi yêu một người tệ như anh."
Được nước lấn tới, Vi Uyển Uyển đáp trả thẳng thắng từng câu mạch lạc, rõ ràng không vấp một từ, càng khiến sắc mặt Đàm Dạ tệ hơn.
Đâu đó nơi ánh mắt có chút thất vọng, nhưng rất nhanh sau lại bị sự cuồng ngông đánh úp. Quá tức giận khi bị vả bôp bốp vào mặt, hắn lập tức cúi xuống gặm lấy môi cô mà cắn.
"Ưm...ah..."
Mặc cho cô nàng vùng vẫy, hắn chỉ dừng lại khi vành môi bị động phía dưới rướm máu do mình tạo ra.
Lúc này lại bắt gặp đôi mắt long lanh tràn ngập ý ấm ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mot-buoc-dau-thuong-ca-doi/2890760/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.