Bệnh viện H...
Đàm Dạ nằm trong phòng bệnh, bên cạnh chỉ có mỗi Bạch Hoa Thanh và Lục Dữ túc trực chăm lo.
Tới lúc hắn tỉnh, việc đầu tiên khi mở mắt ra vẫn là dõi nhìn xung quanh xem có tìm thấy người con gái mình cần hay không.
"Chị ấy đi rồi, anh đừng tìm nữa."
Người cất giọng là Bạch Hoa Thanh. Một câu nói khiến tâm trạng người đàn ông trở nên tệ đi, ánh mắt chỉ toàn đường nét chán chường.
Gượng người ngồi dậy, hắn định rút kim tiêm đang truyền nước ra thì bị cô gái kế bên ngăn cản ngay tức khắc.
"Bác sĩ nói anh phải truyền hết chai nước này mới khỏe."
"Anh ổn, em bỏ tay ra."
"Ổn mà ngất xỉu hả? Anh có biết kết quả kiểm tra tổng quát tình trạng sức khỏe hiện tại của anh như nào không mà anh nói ổn?"
Đàm Dạ cau mày, gương mặt lạnh tanh chẳng tồn tại một chút cảm xúc nào, thật khiến người ta chán ghét cái bộ dạng thê thảm của một vị tổng tài cao cao tại thượng này.
"Huyết áp không ổn định, viêm dạ dày, chứng đau đầu kinh niên trở nên nghiêm trọng hơn. Nếu anh vẫn tiếp tục uống rượu, thức khuya, không nghỉ ngơi hợp lý, thì em không dám chắc anh có thể trụ nổi đến này được chị ấy tha thứ đâu."
Giá mà điệu bộ lẫn giọng nói lo lắng của Bạch Hoa Thanh đổi lại là Vi Uyển Uyển, chắc Đàm Dạ sẽ vui và tự khắc ngoan ngoãn như cún con, chứ không ngoan cố không chịu truyền nước như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mot-buoc-dau-thuong-ca-doi/2890686/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.