Nhìn thái độ lẫn ánh mắt yêu thương giữa Vi Uyển Uyển và Đàm Dạ trao cho nhau, Daniel chợt mỉm cười khinh bỉ, nhưng nụ cười này cô lại dành cho chính người đàn ông bên cạnh mình, Đàm Vũ.
"Nhìn người ta tình sâu nghĩa nặng thế kia, chắc chồng em cũng phải cơ cực, thậm chí không tiếc dùng mọi thủ đoạn mới chiếm được một tí lòng tin của người con gái này nhỉ?"
"Đàm Vũ, sao anh lại vì một người mà tự hạ thấp bản thân mình như vậy chứ, trong khi cô ta với Daniel em, lại kém xa một trời một vực ấy."
Bị chê bai, khinh rẻ không chút tiếc thương, nhưng Đàm Vũ đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Nói trả thù Đàm Dạ, thì đó là cái cớ giảo biện cho một phần nhỏ của lý do, chứ ngay từ đầu mục đích của anh ta đã là muốn mang Vi Uyển Uyển về nhà làm người phụ nữ chính thức của mình. Chẳng qua kế hoạch chưa kịp thành đã bị vợ lớn nắm cán, không còn đường thoát thân.
Anh ta im lặng, mắt nhìn chằm chằm vào Vi Uyển Uyển, thật tâm cũng cảm thấy có chút tội lỗi, nhưng chuyện đã đến nước này, có không muốn cũng phải chấp nhận.
Lương tâm sẽ cho phép anh trơ mắt nhìn một cô gái tốt, xứng đáng có được hạnh phúc như Uyển Uyển phải rơi vào con đường chết thật ư?
Daniel sải từng bước chân quyền lực đến gần Vi Uyển Uyển và Đàm Dạ. Cô ngồi xuống, đưa ngón trỏ uyển chuyển nâng chiếc cằm thon nhọn của người con gái đáng thương ấy, để được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mot-buoc-dau-thuong-ca-doi/2890669/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.