Hai năm sau...
Vi Uyển Uyển giờ đã là một nhà biên kịch tài ba như ước vọng hồi thuở thiếu niên. Cô có công việc làm ổn định tại một Tập đoàn lớn, có tiếng ở Bắc Kinh.
Sau hai năm siêng năng làm lụng, cô đã mua được nhà riêng và xe ô tô, tự lo cho bản thân và mẹ mình một cuộc sống sung túc, đầy đủ.
Bên cạnh đó, cô còn có thêm những người bạn cùng một anh người yêu cũng là chồng sắp cưới chiều chuộng, thương yêu, trân trọng.
Vi Uyển Uyển bây giờ, viên mãn đôi đường. Có thiếu, cũng chỉ thiếu một hôn lễ long trọng chưa được dàn xếp.
Lúc này, cô đang ngồi làm việc cùng mọi người trong phòng thì từ phía cửa, Lục Dữ hớt hải xông vào, khiến tất thảy những ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cậu ta.
"Thiếu phu nhân, thiếu phu nhân, có chuyện lớn rồi."
Ai đó được gọi Thiếu phu nhân? Còn ai ngoài Vi Uyển Uyển, nghe Lục Dữ gọi mà cô ngượng nghịu hết với mọi người. Cậu ta vừa đi tới, cô liền cất tiếng nhắc nhở:
"Đã bảo không được gọi tôi là Thiếu phu nhân rồi mà?"
"Xin lỗi, tôi quên mất! Mà thôi chuyện đó không quan trọng đâu, việc quan trọng bây giờ là cô phải đi với tôi một chuyến mới được."
"Đi? Mà đi đâu? Tôi đang làm việc..." Vi Uyển Uyển hoang mang tột độ.
Đây là công ty nơi cô làm việc, lẽ ra một người không phận sự như Lục Dữ không được tùy tiện tới lui như thế này mới phải. Nhưng sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mot-buoc-dau-thuong-ca-doi/2890658/chuong-78.html