Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra, thế giới trong sách là do chấp niệm của Thái Khải sinh ra. Thái Khải trong thế giới này không là gì cả, trời đất là do thần Nguyên sinh tạo ra, không có khả năng sẽ có vị thần khác xâm nhập vào thế giới trong sách mà Thái Khải lại không hề hay biết.
Cậu xoay người, nhìn được toàn bộ dáng vẻ của người kìa.
Bà lão hẳn đã hơn 70 tuổi, tóc hoa râm thưa thớt, cả người khô gầy như khúc gỗ mục nhưng trên mặt lại treo nụ cười tủm tỉm, quần áo chỉnh tề đơn giản. Từ đôi hoa tai ngọc phỉ thúy và miệng ngọc bội xanh lục lớn cỡ quả trứng gà có thể thấy bà là người có cuộc sống sung túc khi về già.
Nhìn bà lão này, thế giới trong sách trong tưởng tượng của Thái Khải hoàn toàn sụp đổ.
— đây không phải thế giới trong sách, càng không phải ảo cảnh, mà là nhân gian thật sự!
Mùi nhang khói trên người bà lão không phải từ Điện Vạn Thần của Thần Hương Hỏa trên núi Côn Luân mà là một vị thần trong truyền thuyết của nhân gian, có thể là hồ ly tinh, thần núi, cũng có thể là tà ma ác linh. Khí vận mỗi người có cao có thấp nhưng vô số người tập hợp cùng nhau, dùng niềm tin, công đức của mình để dâng hương, cầu nguyện cho sự vật sự việc nào đó theo mong muốn của họ.
Duy nhất chỉ có một khả năng, đây chính là nhân gian.
Thái Khải đột nhiên nhớ tới một chuyện. Trước đó cậu có tra trên Internet, cuốn tiểu thuyết cậu đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mieng-cuoi-ra-tieng-trong-tang-le-cua-ong-xa/276348/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.