Editor: Sasaswa
Ngu Uyên nghe không hiểu: "Cái gì mà 'mệnh ta do ta định, không phải do trời."
Tiểu tử nói: "Na Tra đại náo thiên cung thì sao?"
Cái này Ngu Uyên có xem qua, hắn hỏi: "Ý cậu nói vợ tôi là Na Tra hoặc là tiểu long nam?"
Tiểu tử nói: "Trong mơ ngài có thấy trên đầu vợ ngài có trường giác(?) không?"
Ngu Uyên nói: "Không có."
Tiểu tử nói: "Vậy không phải không có khả năng."
Ngu Uyên xoay người đi ra cửa.
"Ấy ấy, anh đẹp trai." Tiểu tử vội túm Ngu Uyên lại.
Nhìn biểu tình của hắn, tiểu tử liền biết mình đang bị coi thành kẻ lừa đảo. Nói nó là kẻ lửa đảo cũng không sao, nhưng bảng hiệu cửa hàng không thể bị coi thường được, tiểu tử lập tức lôi Ngu Uyên trở về.
"Tôi nói giỡn đùa chút thôi, chúng tôi là người xem bói đứng đắn, không giống mấy thầy bói quèn ngoài đường đâu."
Tiểu tử vừa kéo Ngu Uyên vừa thở dốc.
"Anh đẹp trai chiều cao cân nặng sao thế, nặng như khối sắt vậy á."
"Tính luôn giày thì 1m83, 75kg."
"Oa, cao thật đấy, tôi 23 tuổi rồi mà có 1m75 thôi."
Ngu Uyên không ưa nịnh hót, đời trước không ưa, đời này càng không ưa, nhưng tiểu tử này lại vô tình chọc trúng tim đen* của hắn nên Ngu Uyên đành ngồi lại trên ghế.
*Ý là bị vợ chê lùn miết nên lần này được khen cao anh khoái lắm.
"Chúng ta nói chuyện chút đi, tôi vừa nhìn liền biết ngài là người thật thà, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-mieng-cuoi-ra-tieng-trong-tang-le-cua-ong-xa/2282912/chuong-22.html