Cơn mưa lớn dần như nỗi đau trong hắn càng khắc sâu.Sự cô đơn hòa trong màn đêm lách tách những giọt mưa buồn, Thanh Phong lê bước trong vô hướng trên con phố tấp nập dòng người vội vã. Vạn vật như theo định luật tự nhiên, dòng người hối hả bước nhanh tránh những giọt nước nặng hạt. Riêng hắn, sự chậm rãi, sự vô hồn bước đi khiến hắn như lạc lõng với khung cảnh hiện tại.
Đôi chân ấy vô tình bước hay tâm trí hiện tại nghĩ đến Tiểu Vy, Thanh Phong đã vô thức đứng trước cửa tiệm PIZZA – nơi Tiểu Vy làm việc. Ánh nhìn vô hồn dừng nơi cửa tiệm tìm hình bóng quen thuộc, nhưng đáp lại đôi mắt hi vọng ấy chỉ là sự vắng vẻ của ánh đèn vụt tắt báo hiệu đã hết giờ hoạt động. Hắn quay bước đi trong sự tuyệt vọng, cô đơn của bản thân, đâu đó trong hắn len lỏi mong muốn gặp nó vô bờ.
Hình ảnh người con gái với làn tóc rối bước chậm rãi dưới chiếc ô thấp thoáng hiện lên trong màn mưa trắng xóa, tiếng lạch bạch của những giọt mưa rơi trên ô khiến hắn quay đầu nhìn.
- Sao anh lại ở đây - Tiểu Vy nhìn hình tượng hắn hiện tại như vô hồn, như đang mang trong mình nỗi sầu đâu đó.
Hắn ngước nhìn dưới chiếc ô, hình ảnh nhỏ bé quen thuộc của nó hiện lên rõ nét dưới làn mưa. Hắn như thấy niềm hi vọng duy nhất của bản thân. Cảm xúc như vỡ òa, Thanh Phong ôm chầm lấy Tiểu Vy như ôm lấy sự an ủi nhỏ nhoi, sự ấm áp duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-lem-phien-ban-loi/2387157/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.