Thứ 2 đầu tuần
Cũng như mọi ngày Tiểu Vy phóng trên chiếc xe phun khói của mình đến ngôi trường quen thuộc..Sau 2 ngày cuối tuần không đến trường của mình.Nó với tâm trạng vui vẻ chưa từng có bởi niềm vui đó là Ba Tiểu Vy sắp về,khiến nó vui vẻ lạ thường,bởi đã không biết bao lâu Tiểu Vy chưa nhìn thấy gương mặt ba mình,lần này,nó mong chờ biết bao …Nó trong tư thế yêu đời vui vẻ phóng đến trường …
-Chúc buổi sáng tốt lành nhé nobita – Lời chào quen thuộc cho chú bảo vệ kiêm người giữ xe không công của nó.
Nó tung tăng sải bước đến lớp lòng chợt nghĩ đến hắn – kẻ có thể gọi la ân nhân của mình,lòng chợt cảm kích khó hiểu, sự mong muốn gặp hắn cũng như nói lời cảm ơn càng thúc đẩy nó đi nhanh đến lớp hơn.
Khi bước vào lớp hình ảnh nó nhìn đầu tiên là nơi bàn mình,tìm kiếm bóng hình quen thuộc,nhưng chỉ là sự trống vắng của chiếc bàn cuối lớp.Hắn không đi học …sự thật khiến nó đôi chút thất vọng thở dài khó hiểu..
-Này,cậu còn mệt à – Ân Ân nhìn vẻ mặt buồn bã của Tiểu Vy khó hiểu
-Không - Nó chẳng buồn tâm sự cùng nhỏ bạn,vừa đặt chân đến bàn chỉ biết cắm đầu mà ngủ,bởi sự chán chường đã khiến cơn buồn ngủ của nó dâng cao.
Chỉ sau tiết đầu nó đã chìm sâu trong cơn buồn ngủ,thẩng thờ khó hiểu.Tâm trạng chán chường không màng thực tại của nó khiến con bạn thân cũng e ngại
-Này,Tiểu Vy..sao trông cậu bơ phờ thế?
-Có sao? -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-lem-phien-ban-loi/2387147/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.