Chương trước
Chương sau
"Hú hú, mọi người đỉnh quá đi, em xem mà nổi cả da gà" Mạch Xuyên vui vẻ nói.

"Anh mà lại, chú cứ quá khen" Chu Thanh Phong mũi hếch lên trời nói, tay vỗ vai Mạch Xuyên bốp bốp.

"Cái người chết mạng đầu, à nhầm mạng hai im đi" Mạch Xuyên hất cái tay đang vỗ vai mình ra, chạy tới chỗ Lý Chầu Yên đứng.

"Được rồi mấy đứa, đấu liền 3 tiếng cũng mệt rồi. Chúng ta về nhà nghỉ ngơi thôi." Bạch Nhan tay phải là giỏ, tay trái là túi bước tới.

Xe cũng đã đợi sẵn ở ngoài, cả đám kéo nhau về căn hộ.

"Ôi cái lưng già của tôi" Chu Thanh Phong vừa mở cửa đã lao thẳng đến nằm bẹp trên sô pha, lưng còn kêu cái rắc ngay khi cậu ta vừa đáp xuống làm cậu ta quắn quéo một hồi.

"Em lên phòng trước ạ" Lưu Thanh Nhiên báo trước với mọi người một tiếng. Ngày hôm nay đúng là đã bào mòn hết sức lực của cậu rồi, cần được cái giường thân thương chữa lành tâm hồn.

Đương nhiên chả ai phản đối làm gì, họ biết em út của họ mới ốm dậy nên cơ thể còn yếu, ai lại bắt đứa nhỏ ở lại làm gì, nó mệt thì để nó nghỉ thôi.

Cả đội ai nấy đều mệt lả, chỉ còn Mạch Xuyên và Bạch Nhan là ổn nhất, cả hai phụ trách bữa tối nay.

Nói là cả hai nhưng Mạch Xuyên phụ là chín còn phá là mười. Ôi cái chảo trứng chiên khét lẹt như cái cách chơi game của cậu ta, nhìn mà thấy bụng ẩn ẩn đau. Bạch Nhan đương nhiên đã túm cổ đá cậu ta ra ngoài ngay sau đó, một mình anh có thể cân được cả bàn ăn, không cần thêm đứa vào phá đâu!

Bữa tối đã xong, lúc này đã là 8 giờ tối, là thời gian tập luyện nên cả đội mỗi người một cái điện thoại mà bấm.

"Mấy đứa tập cũng không được quá sức đấy nhé. Tối nay mỗi đứa nhiều nhất là 10 trận thôi đấy, ngày mai chúng ta sẽ đấu với HK, đội mạnh nhất mùa giải lần này cho nên phải giữ tinh thần thật tốt nhé!" Bạch Nhan ngồi trên sô pha nói. Anh cũng rất lo, lo rằng mấy đứa nhỏ sẽ nặng tâm lý rồi thể hiện không tốt. Mấy đứa nhỏ của anh đương nhiên anh biết chúng nó trình độ rất tốt, nhưng khi đấu với một đội mạnh như vậy, có gốc rễ sâu như vậy sợ là không thể. Tuy vậy anh vẫn mong, vẫn tin chúng sẽ làm nên điều kì diệu. Những đứa nhỏ của anh giỏi lắm, chúng sẽ làm được thôi. (°

Cả đội tâm trạng cũng không tốt lắm từ nãy, khi mà biết rằng đối thủ của mình trận sau lại là HK. Ôi cái đội lớn mạnh bằng thực lực, trận nào trận nấy đều đè bẹp đối thủ. WTB họ chỉ là một đội mới thành lập, đương nhiên sẽ còn nhiều chỗ chưa bằng. Hỏi họ có lo không, có sợ không? Lo chứ, sợ chứ! Đấu với kẻ địch mạnh hơn, mạnh hơn rất nhiều tất nhiên là lo sợ rồi, nhưng họ càng muốn thắng hơn thế nữa, vậy nên cái lo cái sợ cũng đã biến mất và lấp đầy nó bằng quyết tâm. Họ cũng là đội có thực lực và có cả may mắn, nếu trận này có thua đi chăng nữa thì nhất định cũng phải xô đổ cái ngôi vị bất bại kia của HK.

Tư tưởng đạo lý xong, Bạch Nhan cũng ra ngoài đi dạo một chút, gần đây anh có hơi stress một chút vì chuyện thi đấu của mấy đứa nhỏ. Cả đám đương nhiên biết và cũng muốn anh được thư thả đầu óc một chút nên cũng không nói gì, cứ vậy một tối lại trôi qua.

Trận đấu tiếp theo của WTB diễn ra vào 3 giờ chiều. Lúc này họ đã có mặt tại nhà thi đấu để chuẩn bị.

"Bình tĩnh nhé mấy đứa, làm gì cũng vậy cứ phải bình tĩnh. Đừng nóng vội cũng đừng hấp tấp. Anh tin các em sẽ làm được thôi" Bạch Nhan trấn định tâm lý cho mấy đứa nhỏ nhưng đến anh cũng nhộn nhạo hết cả lên rồi.

"Anh Nhan à, anh bình tĩnh lại chút đi, tay anh run bần bật luôn rồi kìa" Chu Thanh Phong vỗ vỗ vai Bạch Nhan nói.

"Cả đội sẽ cố hết sức nên anh cứ tin tưởng mọi người nhé!" Lý Châu Yên nhẹ nhàng nói.



"Mọi người ơi cố lên nhé, trận này chỉ hơi khó một xíu thôi à, mọi người phải thắng đấy nhé!" Mạch Xuyên cũng rất lo lắng, hôm qua cậu ta đã cảm thấy bất an đến trằn trọc không ngủ được rồi.

Lưu Thanh Nhiên cũng có chút bất an, đột nhiên cậu thấy sợ hãi điều gì đó, tay không tự chủ níu lấy góc áo người bên cạnh. Dương Khanh nhìn bàn tay nhỏ bé siết lấy áo mình, anh nắm lấy bàn tay ấy khẽ xoa, vỗ vỗ vài cái trấn an sau đó còn đặt vài viên kẹo vào. 2)

"Thôi được rồi mọi người, chuẩn bị ra sân nào" Dương Khanh nói, nhìn ra khán đài hàng nghìn người xem mà trong lòng không khỏi xôn xao.

Tâm trạng hồi hộp lo lẳng lúc này đã bị tất cả ném ra sau đầu, mắt hướng về phía trước chờ đợi thử thách lớn nhất của mùa giải lần này.

"Và sau đây chúng ta sẽ diện kiến năm thành viên đến từ WTB!"

MC hô lớn, khán giả phía dưới xôn xao cổ vũ. Ánh đèn chớp lóa liên tục cùng tiếng nhạc sôi động làm cho không khí càng thêm náo nhiệt.

"WTB với đội hình xuất phát bao gồm Mid Dan, Top Iris, Jungle King, Ad Leon cùng Sp Diamond sẽ cùng đối đầu với HK!"

Năm người đến từ HK cũng bước từ trong ra, người nào người nấy khuôn mặt sáng chói.

"Năm thành viên của HK gồm có Mid Ding, Top Xiao, Jungle Yi, Ad Lian và Sp Lie."

HK với năm thành viên trong đó có cặp song sinh chơi ở hai vị trí là Ad và Sp, cực kì hiểu ý nhau và được coi là bộ đôi song sát hủy diệt team địch, khiến người ta phải dè chừng khi đụng phải.

"Khô máu luôn chứ?" Chu Thanh Phong nói, hào hứng đến run người.

Cả đội đương nhiên đều đồng ý, trận này coi như không còn gì để mất đi. Có thua cũng phải kéo xuống chuối bất bại của bên kia.

ít phút nữa thôi, cả khán đài sẽ được chiêm ngưỡng màn tranh đấu giữa hai đội có thành tích tốt nhất ở vòng trước, cũng coi như trận chung kết sớm đi?

Vào vị trí, WTB đội xanh nên có quyền chọn cùng cấm trước. Cả đội dây thần kinh căng chặt đợi chờ. Thời gian đã điểm, hai đội bước vào phần cấm chọn ván đấu đầu tiên của trận chung kết sớm mùa giải này.

Tiểu kịch trường

Lưu Thanh Nhiên: Anh ơi, bé sợ.

Dương Khanh: Lại đây anh thương thương nào.

Tác giả có lời muốn nói: Mọi người ơi, mọi người biết từ đồng nghĩa với từ "ao nhây" trong game là gì khom:)?



đang viết mà bị bí từ ngang á, cho tui xin vài gợi ý đi:))))) Lưu Thanh Nhiên cũng có chút bất an, đột nhiên cậu thấy sợ hãi điều gì đó, tay không tự chủ níu lấy góc áo người bên cạnh. Dương Khanh nhìn bàn tay nhỏ bé siết lấy áo mình, anh nắm lấy bàn tay ấy khẽ xoa, vỗ vỗ vài cái trấn an sau đó còn đặt vài viên kẹo vào. 2)

"Thôi được rồi mọi người, chuẩn bị ra sân nào" Dương Khanh nói, nhìn ra khán đài hàng nghìn người xem mà trong lòng không khỏi xôn xao.

Tâm trạng hồi hộp lo lẳng lúc này đã bị tất cả ném ra sau đầu, mắt hướng về phía trước chờ đợi thử thách lớn nhất của mùa giải lần này.

"Và sau đây chúng ta sẽ diện kiến năm thành viên đến từ WTB!"

MC hô lớn, khán giả phía dưới xôn xao cổ vũ. Ánh đèn chớp lóa liên tục cùng tiếng nhạc sôi động làm cho không khí càng thêm náo nhiệt.

"WTB với đội hình xuất phát bao gồm Mid Dan, Top Iris, Jungle King, Ad Leon cùng Sp Diamond sẽ cùng đối đầu với HK!"

Năm người đến từ HK cũng bước từ trong ra, người nào người nấy khuôn mặt sáng chói.

"Năm thành viên của HK gồm có Mid Ding, Top Xiao, Jungle Yi, Ad Lian và Sp Lie."

HK với năm thành viên trong đó có cặp song sinh chơi ở hai vị trí là Ad và Sp, cực kì hiểu ý nhau và được coi là bộ đôi song sát hủy diệt team địch, khiến người ta phải dè chừng khi đụng phải.

"Khô máu luôn chứ?" Chu Thanh Phong nói, hào hứng đến run người.

Cả đội đương nhiên đều đồng ý, trận này coi như không còn gì để mất đi. Có thua cũng phải kéo xuống chuối bất bại của bên kia.

ít phút nữa thôi, cả khán đài sẽ được chiêm ngưỡng màn tranh đấu giữa hai đội có thành tích tốt nhất ở vòng trước, cũng coi như trận chung kết sớm đi?

Vào vị trí, WTB đội xanh nên có quyền chọn cùng cấm trước. Cả đội dây thần kinh căng chặt đợi chờ. Thời gian đã điểm, hai đội bước vào phần cấm chọn ván đấu đầu tiên của trận chung kết sớm mùa giải này.

Tiểu kịch trường

Lưu Thanh Nhiên: Anh ơi, bé sợ.

Dương Khanh: Lại đây anh thương thương nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.