Lưu Thanh Nhiên một thân một mình đi đến Tây Châu. Bánh xe vali ma sát mới mặt đường cành cạch khó nghe, cậu đứng đợi taxi đưa đến căn gaming house của đội.
Vừa đến nơi, đập vào mắt cậu là căn nhà to như cái biệt thự, thiết kế hiện đại không kém phần sang trọng, thật lóa mắt người nhìn.
Kéo vali tới cửa chính, cậu đưa tay bấm chuông. Ít lâu sau có người ra mở cửa, là một chàng trai cao ráo đẹp trai, chuẩn gu cậu. Nhưng hình như ánh mắt của anh ta nhìn cậu có hơi sai sai.
Cậu không quan tâm lắm, lên tiếng chào hỏi trước: "Xin chào, tôi là Lưu-"
"Xin lỗi, ở đây không mua bảo hiểm"
Rầm!
Người kia chứ để cậu nói hết liền phun ra một câu làm cậu đơ người rồi đóng cửa đi mất.
Cái đội này...cũng thú vị quá rồi đó chứ, cậu thầm nghĩ.
Cứ nghĩ chắc họ đã được thông báo về việc có thành viên mới nên sẽ ra mở cửa lại, nhưng đợi 5 rồi 10 phút không thấy ai ra, cậu thật muốn nản.
Đưa tay lên bấm chuông cửa, cậu lại tiếp tục đợi.
Người vừa ra mở cửa là Dương Khanh, đội trưởng của WTB. Vì mọi người đều đang bận nên anh ta là người ra mở cửa. Vừa đặt mông xuống chưa bao lâu tiếng chuông cửa lại vang lên, anh ta liền xách mông chạy ra, ngó qua mắt mèo thấy cái "người bán bảo hiểm" vừa nãy vẫn chưa đi, anh ta liền mặc kệ mà quay vào trong ngồi.
Ngồi chưa được ấm chỗ, lại là tiếng chuông cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hot-luon-nam-than-gioi-esports/3621183/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.